• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiền Ngân Tử đặt đồng hồ báo thức để dậy lúc sáu giờ sáng về nhà.

Cô sợ Ngụy Tiêu phát hiện mình ra ngoài qua đêm với Kỷ Diễm, nên cần về sớm để giải thích.

Khi chuông báo thức vang lên, dù buồn ngủ đến mấy, Tiền Ngân Tử vẫn phải dậy.

Vừa mới ngồi dậy, định bước xuống giường thì Kỷ Diễm bên cạnh giữ tay cô lại.

Cô đổ người vào ngực anh.

Cả hai vẫn còn ngái ngủ.

Tiền Ngân Tử có chút cáu kỉnh mỗi khi thức dậy, cô đẩy anh ra: “Em phải về rồi.”

Kỷ Diễm không muốn cô đi: “Ngủ thêm chút nữa đi? Hay làm một chút không?”

Tiền Ngân Tử nghe mà ngơ ngác.

Nhà ai lại sáng sớm đã nghĩ đến chuyện đó.

Cô còn buồn ngủ thế này, mà lại đòi làm.

“Thôi, để lần sau đi. Em mệt lắm, muốn về ngủ thêm.”



Mười phút sau.

Nhìn Kỷ Diễm đang mút ngực mình, Tiền Ngân Tử không biết phải nói gì.

“Kỷ Diễm, anh lại chơi xấu rồi.”

Cô đã nói là phải về, vậy mà anh lại dùng mỹ nam kế để giữ cô lại.

Thứ vũ khí lợi hại nhất của anh chính là vẻ ngoài quyến rũ này, liên tục dùng nó để mê hoặc cô.

Anh tựa đầu vào ngực cô, bú lấy bầu ngực.

Tiền Ngân Tử cứ nghĩ sáng sớm mệt mỏi thế này sẽ không có chút ham muốn nào, nhưng cô lại quá coi thường cơ thể lẳng lơ của chính mình.

Chỉ cần bị ngậm và mút vài lần, cơ thể cô bắt đầu có phản ứng.

Đầu ngực cứng lại, Kỷ Diễm tiếp tục mân mê khắp người cô.

Ngón tay anh luồn vào trong quần lót cô, chạm vào môi â/m h/ộ, khẽ mơn trớn điểm nhạy cảm, ngón tay trêu chọc day vào hạt đậu.

Ham muốn bị kích thích đến cực điểm, Tiền Ngân Tử nhận ra mình không thể rời đi được nữa.

Thôi thì làm vậy.

Tiền Ngân Tử hưởng thụ sự vuốt ve của anh.

Đòn công kích tới tấp, trên thì lưỡi liếm, dưới thì tay mơn trớn khiêu khích.

Vừa bị anh trêu đùa vài cái, bên dưới cô đã ướt đẫm. Khi Kỷ Diễm rút tay ra, ngón tay anh còn dính sợi tơ bạc.

Đó là dịch của cô, nhìn thấy nó khiến cô cảm thấy hơi ngượng.

Kỷ Diễm đưa ngón tay lên môi cô, bảo cô liếm.

Tiền Ngân Tử thè lưỡi nếm thử mùi vị của mình.

Không có mùi gì nhiều, nhưng cảm giác thật sự khiến cô thấy khiêu khích.

Cô ngậm lấy ngón tay anh, bắt đầu mút, tưởng tượng đó là thứ khác của anh đang trong miệng mình.

Kỷ Diễm bị cô mút khiến ham muốn càng dâng trào, anh giật phăng quần lót cô xuống, quần lót đã ướt đẫm dịch nhầy. Vừa kéo xuống, Tiền Ngân Tử biết ngay anh sắp tiến vào.

Nhả ngón tay anh ra, cô nói nhỏ: “Em không được phát ra tiếng đâu, Ngụy Tiêu nhiều chuyện lắm, nếu nghe thấy em kêu anh ta chắc chắn sẽ gọi em dậy, rồi phát hiện em không có ở trong phòng.”

“Được.”

Nói xong, Kỷ Diễm nhét chiếc quần lót của cô vào miệng cô.

“Ngậm đi, như vậy sẽ không kêu được nữa.”

Tiền Ngân Tử: “…”

Cô ngậm chiếc quần lót ướt đẫm trong miệng, phần ẩm ướt chạm vào lưỡi cô.

Kỷ Diễm đúng là biến thái.

Khi cô ngậm chặt không phát ra tiếng được, Kỷ Diễm lập tức bắt đầu.

Là kiểu “thể dục buổi sáng” phiên bản tốc độ cao.

Hai lần tốc độ bình thường.

Tiền Ngân Tử cũng muốn xong nhanh, anh không kéo dài màn dạo đầu mà trực tiếp tiến vào.

Anh cương cứng đến mức khủng khiếp.

Cô nằm sấp trên giường, đẩy mông về phía anh, hai tay tự tách mông ra để anh dễ dàng tiến vào.

Kỷ Diễm nhìn thấy tư thế cô nằm sấp, nắm lấy d/ương v/ật đâm vào trong.

Tiền Ngân Tử ngậm chặt quần lót, không phát ra tiếng nào, cũng không rên rỉ.

Màn dạo đầu không đủ, anh cứ thế thúc vào khiến cô hơi đau.

Kỷ Diễm cảm nhận được cơ thể cô khẽ run, có lẽ vì đau, nhưng cô không thể kêu lên.

Anh không di chuyển ngay mà dùng ngón tay day vào hạt đậu, xoa cho đến khi cô ra nước.

Nơi ấy quá nhạy cảm, bị kích thích thêm chút nữa thì cô bắt đầu chảy nước, cơ thể cũng dần mềm ra.

Kỷ Diễm thấy cô thích thú, tiếp tục xoa cho đến khi hạt đậu sưng đỏ lên.

Điểm đó quá nhạy cảm, bị mân mê đến mức Tiền Ngân Tử phải nắm lấy tay anh, ra hiệu đừng tiếp tục nữa.

Cô sắp bị mân mê đến phát điên rồi.

Kỷ Diễm buông tay, giữ chặt mông cô, bắt đầu rút ra rồi đâm vào liên tục, tư thế quỳ gối thúc vào mông cô.

Tiền Ngân Tử không kêu thành tiếng, nhưng tiếng động từ những cú thúc mạnh lại vang lên, cô không biết liệu có làm hàng xóm thức giấc hay không.

Ngậm chiếc quần lót trong miệng, cô cứ có cảm giác tư thế này kỳ cục thế nào.

Kỷ Diễm ở phía sau, tăng tốc độ dập vào người cô.

Lúc nhẹ nhàng, từ từ đẩy vào, lúc lại thật mạnh, nắm chặt mông cô dập liên hồi.

Vài lần như thế, cô gần như không chịu nổi nữa.

Kỷ Diễm lật cô lại, đổi tư thế đối mặt với anh, vừa nhìn cô ngậm quần lót vừa dập vào.

Kỷ Diễm bật cười.

Anh cười gì thế?

Tiền Ngân Tử nhìn anh với ánh mắt đầy thắc mắc.

Thấy ánh mắt cô, Kỷ Diễm chỉ nghĩ đơn giản là cô ngậm chiếc quần lót trông quá buồn cười.

Lén lút quả thật kích thích.

“Em ngậm quần lót trông buồn cười quá.”

Kỷ Diễm vừa dứt lời, Tiền Ngân Tử liền rút chiếc quần lót trong miệng mình ra, rồi nhét vào miệng anh.

Kỷ Diễm: “…”

Tiền Ngân Tử cảm thấy thật thoải mái.

“Giờ anh cũng trông hài hước lắm đấy.”

Tuy nhiên, Tiền Ngân Tử lại đánh giá thấp sự chịu đựng của Kỷ Diễm. Anh không những không khó chịu, mà còn tỏ ra thích thú khi ngậm chiếc quần lót của cô, càng ngày càng phấn khích hơn.

Vừa ngậm quần lót của cô, Kỷ Diễm vừa tiếp tục kéo chân cô ra, dùng tư thế nằm nghiêng dán sát người vào cô mà hành động.

Lúc này, miệng Tiền Ngân Tử không bị chặn nữa, cô không kiềm chế nổi mà phát ra những tiếng rên rỉ.

Cô “ưm ưm” vài tiếng, cố gắng lấy tay che miệng lại để kìm nén, nhưng Kỷ Diễm cố tình gia tăng nhịp độ, khiến cô không thể kiểm soát được.

Cả hai phối hợp với nhau rất ăn ý, mỗi lần đều khiến cô đạt cao trào. Thân thể của hai người thực sự rất hòa hợp.

Khi Kỷ Diễm xuất tinh vào bao, Tiền Ngân Tử chợt nghĩ, sau khi chia tay với Ngụy Tiêu hay là cô giữ mối quan hệ bạn giường lâu dài với Kỷ Diễm nhỉ?

Kỷ Diễm xong việc, nằm lại trong cơ thể cô chứ không vội rút ra.

Nhìn anh rút ra, Tiền Ngân Tử đề nghị: “Kỷ Diễm, em thấy chúng ta rất hợp nhau.”

Nghe xong câu này, Kỷ Diễm nhìn cô, không giấu nổi nụ cười trên khóe miệng. Tim anh bỗng đập nhanh hơn.

Anh nghĩ rằng Tiền Ngân Tử đang muốn tiến tới mối quan hệ chính thức với mình, nên vô cùng vui mừng.

Tiền Ngân Tử tiếp tục: “Chắc là đến sinh nhật Ngụy Tiêu, em sẽ chia tay với anh ta, lúc đó chúng ta có thể…”

“Được.”

Kỷ Diễm quá đỗi hạnh phúc, thậm chí không đợi Tiền Ngân Tử nói hết câu đã lập tức đồng ý.

Tiền Ngân Tử còn tưởng anh sẽ suy nghĩ thêm, không ngờ anh lại đáp nhanh như vậy.

Quả nhiên, nói chuyện với người thẳng thắn thật dễ chịu.

Cô cảm thấy yên tâm.

“Vậy thì tốt, nói vậy là xong, sau này chúng ta giữ mối quan hệ bạn giường lâu dài.”

Vừa dứt lời, Kỷ Diễm đã nắm chặt cổ tay cô trong cơn phẫn nộ: “Em vừa nói mối quan hệ gì cơ?”

Tiền Ngân Tử thấy anh bỗng nhiên nổi giận mà đầy bối rối.

Không phải anh vừa đồng ý sao?

“Em nói là chúng ta rất hòa hợp, nên sau khi em chia tay Ngụy Tiêu, chúng ta có thể duy trì mối quan hệ bạn giường lâu dài.”

Kỷ Diễm: “…”



Tiền Ngân Tử bị Kỷ Diễm đuổi ra ngoài.

Khi bị đuổi, anh còn ném luôn chiếc quần lót của cô theo.

Kỷ Diễm giận rồi.

Tiền Ngân Tử không hiểu tại sao.

Sao anh lại trở mặt nhanh hơn cả lật sách.

Bị đuổi ra ngoài như vậy, cô cảm thấy vô cùng ngượng ngùng.

May mà xung quanh không có ai, cô vội vàng cuộn chiếc quần lót lại, chỉnh trang váy ngủ, rồi lén lút trở về phòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK