• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

iền Ngân Tử vuốt ve gương mặt của Kỷ Diễm cố ý trêu chọc: “Có bạn trai đương nhiên là rất tốt.”

Kỷ Diễm nghe xong thì vô cùng vui vẻ nghĩ rằng cuối cùng Tiền Ngân Tử cũng hiểu được tầm quan trọng của anh.

Nhưng ngay sau đó, cô nói tiếp: “Dù sao thì nếu độc thân muốn tìm trai bao cũng phải tốn tiền còn có anh thì không mất xu nào, có bạn trai tất nhiên là tốt rồi ít ra cũng tiết kiệm được khối tiền.”

Kỷ Diễm: “…”

Mặt Kỷ Diễm lập tức biến sắc suy sụp.

Thì ra anh chỉ có giá trị như thế.

Kỷ Diễm tức giận, đem nỗi bực dọc biến thành hành động khiến Tiền Ngân Tử liên tục cầu xin tha thứ.

Vừa rồi anh còn nhẹ nhàng làm cho Tiền Ngân Tử cảm thấy vô cùng dễ chịu. Đột nhiên anh trở nên thô bạo khiến cô không thể chịu nổi cảm giác hạ thân như bị đâm đến tê dại.

Tiền Ngân Tử nắm lấy tay Kỷ Diễm cầu xin: “Đừng mà… Đừng… Kỷ Diễm, mạnh quá, nhẹ chút đi… Nhẹ chút thôi.”

Kỷ Diễm nghe cô cầu xin nhưng vẫn không dừng lại dùng sức đẩy cô đến đỉnh điểm.

Tiền Ngân Tử vốn đã bị món đồ chơi nhỏ đưa đến cao trào, thân thể rơi vào trạng thái cực kỳ hưng phấn, lần này lại bị anh đưa đến đỉnh điểm một lần nữa khiến cả người run rẩy không ngừng.

Kỷ Diễm cũng lên đỉnh, anh vứt chiếc bao cao su đi rồi mở mã QR của tài khoản thanh toán trắng trợn đòi tiền Tiền Ngân Tử: “Chuyển tiền thưởng cho anh đi.”

Tiền Ngân Tử: “?”

Tiền Ngân Tử ngơ ngác nhìn anh.

Kỷ Diễm cắn nhẹ vành tai cô, uất ức nói: “Không trả tiền thì em sẽ không trân trọng.”

Tiền Ngân Tử: “…”

Thôi được, Tiền Ngân Tử nghĩ kỹ thuật của anh cũng không tệ nên chuyển cho anh 666 tệ kèm theo dòng chữ: “Tự nguyện tặng.”

“Mua dâm cũng là vi phạm pháp luật, nếu bị bắt cả hai đứa đều ngồi tù.”

Kỷ Diễm: “…”

Rất biết lý luận.



Sáng hôm sau, Tiền Ngân Tử dậy rất sớm vì hôm nay cô có hẹn gặp mẹ của Kỷ Diễm.

Kỷ Diễm nói sẽ lái xe đưa cô đi.

Tiền Ngân Tử thấy cũng hợp lý. Suốt quãng đường cô rất thấp thỏm lo lắng không biết mẹ của Kỷ Diễm sẽ nói gì với mình.

Khi đến trung tâm thương mại, Tiền Ngân Tử chuẩn bị xuống xe thì Kỷ Diễm cảm thấy không yên tâm, nắm lấy tay cô hỏi: “Nếu mẹ anh cho em một triệu để rời xa anh, em sẽ làm gì?”

Tiền Ngân Tử gật đầu: “Em biết rồi, nhận tiền xong sẽ lập tức rời khỏi anh.”

Kỷ Diễm: “…”

Mặt Kỷ Diễm lập tức biến sắc ngũ quang thập sắc.

Thật là đáng yêu.

Tiền Ngân Tử vội dỗ dành: “Yên tâm đi, em không phải người như vậy, em coi tiền bạc như rác rưởi.”

Kỷ Diễm: “… Vậy nếu là mười triệu thì sao?”

Tiền Ngân Tử: “… Chúng ta chỉ có thể coi như không có duyên phận kiếp sau yêu nhau tiếp.”

Dù sao cũng là mười triệu.

Có người đàn ông nào đáng giá hơn mười triệu đâu.

Có tiền rơi trên mặt đất, ai mà không muốn nhặt.

Tiền Ngân Tử nghĩ như vậy.

Kỷ Diễm biết ngay mà. Điều anh lo lắng nhất chính là mẹ sẽ dùng cách này để thử lòng Tiền Ngân Tử.

Mẹ đột nhiên muốn gặp Tiền Ngân Tử làm anh cũng lo lắng không biết có phải là vì chuyện tối hôm qua hay không.

Dù sao thì, anh quá hiểu tính mẹ mình bà thích đọc tiểu thuyết tổng tài bá đạo rồi thường xuyên áp dụng những tình tiết tương tự trong đời thực.

Anh chỉ sợ mẹ sẽ dùng tiền thử lòng mà Tiền Ngân Tử thì không chịu nổi cám dỗ.

Kỷ Diễm tức giận vung tay Tiền Ngân Tử ra: “Mặc kệ mẹ anh có nói gì, đưa bao nhiêu tiền em cũng phải bình tĩnh, không được nhận. Mẹ cho bao nhiêu anh sẽ cho em gấp đôi.”

Tiền Ngân Tử gật đầu bị anh làm cho giật mình tỉnh táo lại.

Tiền Ngân Tử xuống xe đi vào trung tâm thương mại.

Kỷ Diễm vẫn không yên tâm, anh dừng xe ở bãi đậu xe đợi tin tức. Nếu có chuyện gì xảy ra anh có thể lập tức đến ngay.

Trước khi Tiền Ngân Tử xuống xe anh đã dặn dò có chuyện gì phải báo cho anh nhưng hai tiếng đã trôi qua mà không thấy cô phản hồi.

Anh nhắn tin hỏi: [Mẹ anh tìm em nói gì thế?]

Không có hồi đáp.

Kỷ Diễm càng thêm lo lắng.

Hai tiếng đã trôi qua, cô không nói lời nào, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK