Hai người trò chuyện khá hợp.
Trước khi gặp, Tiền Ngân Tử nghĩ mẹ Kỷ Diễm chắc sẽ giống như những quý bà hào môn thường thấy trên TV… có chút kiêu kỳ và sẽ không thích cô.
Nhưng thực tế hoàn toàn ngược lại, mẹ Kỷ Diễm rất thân thiện, nói chuyện cũng nhẹ nhàng, dễ gần và có thể tâm sự được.
Đi dạo cùng mẹ Kỷ Diễm, Tiền Ngân Tử thấy rất vui vẻ, cả hai giống như chị em hơn là mẹ chồng tương lai và con dâu.
Thật sự mà nói, mẹ Kỷ Diễm bảo dưỡng rất tốt. Nếu không nói ra tuổi thật, ai mà biết bà đã là mẹ của một đứa con lớn như vậy.
Tiền Ngân Tử có chút mơ hồ, cảm giác như đang đi dạo cùng chị gái của Kỷ Diễm vậy.
Dạo một vòng rồi hai người mới đi ăn trưa.
Mẹ Kỷ Diễm rất cởi mở, sẵn sàng thử những món ăn mà người trẻ thích. Khi Tiền Ngân Tử nói muốn ăn lẩu, bà lập tức đồng ý.
Tuy nhiên, Tiền Ngân Tử không dám dẫn bà đi ăn món lẩu Tứ Xuyên cay nồng. Kỷ Diễm không ăn cay được chắc chắn là do từ nhỏ đến lớn không ăn cay, chứng tỏ nhà anh cũng không có thói quen ăn cay.
Vậy nên, Tiền Ngân Tử tìm một quán lẩu gà hoa keo nổi tiếng.
Không cay, lại bổ dưỡng và thơm ngon.
Mẹ Kỷ Diễm rất hài lòng.
Hai người trò chuyện vui vẻ, nhưng Kỷ Diễm ở nhà ăn cơm hộp thì không vui chút nào.
Lúc Tiền Ngân Tử ra khỏi nhà, Kỷ Diễm đã nhắn tin hỏi tình hình thế nào. Vài tiếng trôi qua mà cô không trả lời.
Anh lại nhắn thêm một tin nữa. Mãi đến lúc ăn trưa, Tiền Ngân Tử mới có thời gian trả lời.
Nhìn Kỷ Diễm sốt ruột.
Mà anh sốt ruột không phải là lo lắng cho cô, mà là tò mò muốn biết cảm giác khi cô mặc chiếc quần lọt khe đính ngọc trai kia như thế nào.
Tiền Ngân Tử lúc mới ra khỏi nhà rất căng thẳng, nhưng sau đó dạo phố cô lập tức quên béng chuyện này, cũng không cảm thấy gì nhiều.
Hơn nữa, cô cảm giác chuỗi ngọc đã hòa làm một với cơ thể, mỗi bước đi đều cọ xát, nhưng cô cũng dần quen.
Nhìn thấy Kỷ Diễm sốt ruột, liên tục hỏi thăm tình hình.
Tiền Ngân Tử nghĩ ra một trò đùa, cố ý nhắn tin cho Kỷ Diễm: [Mẹ anh đưa em 17 tỷ (vnd), bảo em chia tay với anh.]
Kỷ Diễm lập tức trả lời rất nhanh, chắc chắn: [Không thể nào.]
Tiền Ngân Tử vừa định hỏi vì sao anh lại khẳng định như vậy, thì Kỷ Diễm đã nhắn tiếp một câu: [Anh đâu có rẻ mạt như vậy.]
Tiền Ngân Tử: “…”
Cô bị câu nói đó chọc cười.
Đúng thật là, anh đâu có rẻ đến vậy.
Tiền Ngân Tử gửi cho anh một tấm ảnh chụp món lẩu đang ăn, nói rằng mẹ anh rất hài lòng.
Kỷ Diễm gửi lại hình ảnh hộp cơm thừa của mình.
[Lẻ loi cô đơn.]
Thật sự anh không ngờ mẹ mình lại đột ngột đến rồi đưa bạn gái của anh đi mất, để anh phải ở nhà ăn cơm hộp một mình.
Lẽ ra hôm nay là một ngày cuối tuần tuyệt vời, đáng ra hai người sẽ quấn quýt bên nhau cả ngày.
Kỷ Diễm hỏi họ khi nào về.
Tiền Ngân Tử: [Khó nói lắm, dì bảo buổi chiều còn muốn tiếp tục đi dạo, nói rằng phải đến tối mới về.]
Kỷ Diễm vẫn không ngừng nghĩ về chuỗi ngọc kia.
[Cái đó mà không được làm ướt, thế mà em chịu mặc cả ngày sao?]
Tiền Ngân Tử đọc tin mà mặt đỏ bừng.
Cô không muốn trả lời anh.
Liền đặt điện thoại xuống.
Mẹ Kỷ Diễm hỏi cô: “Tiền Ngân Tử, dì muốn hỏi một chút, cháu với Kỷ Diễm nhà dì, hai đứa quen nhau thế nào?”
Câu hỏi này khiến Tiền Ngân Tử chần chừ, không biết có nên nói thật hay không.
Nói thật thì có vẻ hơi… không thể chấp nhận.
Chẳng lẽ lại bảo với dì rằng, cô vốn là bạn gái của anh em tốt của Kỷ Diễm, sau đó hai người có tình một đêm, thế là ở bên nhau luôn?
Tiền Ngân Tử suy nghĩ một chút, cô uyển chuyển đáp: “Là bạn bè giới thiệu ạ.”
Nghe vậy, mẹ Kỷ Diễm có chút thất vọng, thở dài: “Thế thì chẳng lãng mạn chút nào. Dì còn tưởng hai đứa gặp nhau trong một hoàn cảnh rất lãng mạn cơ. Ví dụ như Kỷ Diễm đang lái xe thì vô tình đụng phải cháu, cháu bắt nó xuống xe xin lỗi. Sau đó, Kỷ Diễm cảm thấy cháu rất đặc biệt, là cô gái duy nhất dám hung dữ với nó.”
Tiền Ngân Tử: “…”
“Hoặc là, cháu giúp bạn thân dạy dỗ gã bạn trai lăng nhăng, không ngờ lại đánh nhầm Kỷ Diễm. Sau đó, hai đứa mới biết nhau.”
Tiền Ngân Tử: “???”
“Hoặc là nhà cháu giục cưới, cháu muốn tìm một người làm bạn trai. Thế là đi đến công trường kéo bừa một người, ai ngờ kéo trúng Kỷ Diễm.”
Tiền Ngân Tử: “???”
“Hoặc là, nhà cháu ép cháu dùng thuốc, muốn cháu cưới một ông già hơn 60 tuổi. Kết quả cháu lỡ đi nhầm phòng, ngủ nhầm giường, thế là có một đêm tình với Kỷ Diễm, và hai đứa cứ thế ở bên nhau.”
Tiền Ngân Tử: “???”
Càng nghe, Tiền Ngân Tử càng thấy nghẹn họng, nhưng trong lòng lại có cảm giác như gặp được tri kỷ.
Cô bật cười, yếu ớt hỏi: “Dì ơi, dì có phải rất thích đọc tiểu thuyết tổng tài không?”
Nghe vậy, mắt mẹ Kỷ Diễm sáng rực lên, gật đầu lia lịa: “Đúng rồi, đúng rồi, dì rất thích đọc tiểu thuyết tổng tài bá đạo. Dì còn có vài cái app trên điện thoại, mỗi ngày đều đọc và nghe.”
Tiền Ngân Tử: “…”
Quả nhiên là vậy!
Bảo sao…
Những kịch bản này sao mà lãng mạn đến thế!
Tiền Ngân Tử cùng mẹ Kỷ Diễm nói chuyện rất vui vẻ.
Cả buổi trưa không thèm để ý đến Kỷ Diễm.
Kỷ Diễm một mình ở nhà buồn đến phát chán.
Mẹ Kỷ Diễm lại càng thêm yêu quý Tiền Ngân Tử, vì Tiền Ngân Tử đã giới thiệu cho bà một trang web tiểu thuyết có thịt.
Mẹ Kỷ Diễm chia sẻ rằng những tiểu thuyết bà đọc trên các app đều là bản rút gọn, rất nhạt nhẽo, chẳng có tí “thịt” nào. Người trưởng thành rồi mà đọc truyện thì phải có chút “gia vị” như thế thì mới hay, nhưng tiếc là những tiểu thuyết bà đọc đều không có.
Tiền Ngân Tử liền giới thiệu cho bà trang web po18. Vào đọc mấy tiểu thuyết trên đó, bà như mở ra cánh cửa đến một thế giới mới.
Bà càng thêm yêu quý Tiền Ngân Tử.
Tiền Ngân Tử nghĩ, có lẽ cô là người đầu tiên đạt được sự yêu thích của mẹ chồng tương lai nhờ việc giới thiệu một trang web tiểu thuyết có thịt…
Kỷ Diễm suốt một ngày nhắn tin phiền cô, cứ mỗi tiếng lại hỏi một lần khi nào cô mới về.
Anh muốn lái xe đến đón, nhưng Tiền Ngân Tử nói mẹ anh sẽ đưa cô về, không cần anh đến đón.
Kỷ Diễm đợi đến tận 10 giờ tối, Tiền Ngân Tử mới trở về.
Vừa về đến nhà, trên tay cô đã xách đầy túi lớn túi nhỏ, toàn là những thứ mẹ Kỷ Diễm mua cho cô, không tiện từ chối. Cô định từ chối, nhưng dì lại không vui.
Thế là đành phải nhận hết.
Vừa bước vào nhà, Kỷ Diễm đã như con cún nhỏ nhào đến ôm chặt lấy cô, đặc biệt làm nũng, cắn nhẹ vào cổ cô.
Tiền Ngân Tử vừa định hỏi sao anh lại sốt sắng như vậy, còn chưa tắm rửa gì đã quấn lấy cô…
Kết quả, tay anh đã chui ngay vào trong váy cô, chạm vào chiếc quần lọt khe đính ngọc mà cô đang mặc.
Quả nhiên, ý của anh không phải là ôm cô, mà là sờ vào chiếc quần tình thú đó.
Muốn xem cả ngày nay cô mặc nó đi dạo phố thì có kết quả gì không.
Khi tay anh chạm vào cô bé, chiếc quần lọt khe kia đã bị ngọc trai chui vào tận sâu bên trong, ăn khớp hoàn toàn với thịt môi.
Kỷ Diễm sờ thấy cảnh này thì càng muốn nhìn, lập tức kéo chiếc quần lọt khe xuống.
Đã lâu rồi chưa được nhìn thấy, bị anh đột ngột kéo xuống như vậy, Tiền Ngân Tử cắn nhẹ vào cánh tay của anh.