Edit: Cún Bông
Tề Hoan mở mắt ra, lại thấy mình vẫn còn ở trong phòng phát sóng trực tiếp, cách bày trí xung quanh vẫn không thay đổi, đèn trần màu đỏ vẫn đang sáng, chỉ không có những người chơi khác ở đây, xung quang vắng lặng một cách kỳ lạ, không có chút âm thanh nào, cứ như là bị ngăn cách với thế giới vậy.
“Văn Tu?” Tề Hoan thử kêu lên một tiếng nhưng không có ai trả lời, cậu vừa quay người lại thì đột nhiên đối diện với khuôn mặt với hốc mắt trống rỗng. Khoảng cách giữa hai người gần tới mức Tề Hoan có thể nhìn thấy rõ ràng từng mạch máu màu tím xanh của đối phương, điều này làm cho cậu sợ tới mức phải lùi về sau mấy bước, lông tơ trên người cũng dựng hết cả lên.
Tề Hoan hít sâu một hơi, là dĩa tiên, không biết nó đi tới phía sau cậu lúc nào mà cũng không nói tiếng nào.
“Phiếu khám chữa bệnh.” Cuối cùng dĩa tiên cũng chịu mở miệng nói chuyện, giọng nói phát ra làm cho người ta cảm thấy lạnh lẽo, nó vươn cánh tay gầy gò trắng bệch tới trước mặt cậu.
Tề Hoan nhớ tới lời nhắc nhở của người mặc đồ tây liền giấu phiếu khám chữa bệnh ra sau lưng, không có đưa cho dĩa tiên liền “Manh mối của USB đâu? Lúc giao dịch đã nói rõ rồi, chúng ta đồng thời trao đổi.”
“Tôi không biết.” Dĩa tiên nở nụ cười đầy giễu cợt, cả khuôn mặt đều hiện lên vẻ khinh thường “Cậu không chịu tin lời nhắc của mấy người kia mà lại đi tin lời nói dối của tôi, tôi có thể gian lận trong trò chơi thì lúc giao dịch tôi dùng chi phiếu khống cũng là bình thường mà đúng không?”
“Cậu ngoan ngoãn đưa phiếu khám chữa bệnh cho tôi thì tôi sẽ mang cậu rời khỏi đây, nếu không………….Cậu cứ ở lại thế giới này với tôi đi.”
Ở lại thế giới này cũng không đại biểu rằng sẽ giết chết cậu, điều này cũng không vi phạm tới lời cam kết với đại lão kia, cho dù là đại lão có hỏi tới thì nó cũng có thể giải thích.
Nhìn dĩa tiên không giống như đang nói dối, có vẻ như nó thật sự định giữ cậu lại thế giới này, Tề Hoan nhíu mày, lặng lẽ gọi dao phẫu thuật ra nắm trong tay rồi lại quan sát khoảng cách giữa hai người tìm kiếm vị trí tấn công thích hợp nhất.
Dao phẫu thuật của cậu có thể gây ra vết thương cho các loại quỷ quái, mức độ tổn thương sẽ căn cứ vào vị trí tấn công, đối với cơ thể người thì trái tim và bộ não là hai vị trí quan trọng nhất, theo vị trí hiện tại cậu đang đứng thì tấn công vào trái tim của dĩa tiên là tốt nhất.
Sau khi nghĩ kỹ cách đối phó thì Tề Hoan bình tĩnh nói “Nếu cô không giao ra manh mối của USB thì tôi sẽ không đưa phiếu khám chữa bệnh, tôi đồng ý giao dịch là vì tin tưởng vào nhân phẩm của cô, nếu cô thật sự định giữ tôi lại ở chỗ này thì đừng nên nghĩ nữa, cùng lắm thì chúng ta cá chết lưới rách, tôi nói được làm được.”
“Ồ, vậy cậu có thể làm gì tôi?” Dĩa tiên lơ đễnh bay tới bên cạnh Tề Hoan dùng ngón tay nâng cằm cậu lên rồi hừ một tiếng “Nói thật là tôi rất thích khuôn mặt này của cậu đó, tính cách cũng rất mạnh mẽ, nếu không phải…..”
Dĩa tiên còn chưa nói xong liền cúi đầu nhìn xuống, một con dao phẫu thuật ánh lên ánh sáng lạnh lẽo đang cắm trên ngực nó, dao phẫu thuật rất bén nên đã đâm xuyên da thịt của nó, nó đang định trào phúng Tề Hoan không biết tự lượng sức mình, quỷ hồn không thể bị thương thì trên ngực truyền tới cảm giác đau đớn như bị lửa đốt, đau tới mức khiến nó phải lập tức buông tay, vẻ mặt kinh hoàng nhìn người trước mặt.
Đây không phải là dao phẫu thuật bình thường, trên dao còn có thêm hiệu quả tổn thương quỷ quái, dĩa tiên bỗng nhớ tới đại lão kia, Tề Hoan có thể quan biết người mạnh mẽ như vậy cho dù thực lực của cậu không tốt thì trên người cũng có thể có nhiều đạo cụ bảo mệnh, câu cá chết lưới rách kia không phải là nói chơi, vừa nghĩ tới đây thì lưng nó toát ra mồ hôi lạnh.
Dĩa tiên thì đang suy nghĩ về sự chêch lệch sức mạnh giữa hai bên, còn Tề Hoan thì vẫn đứng yên một chỗ cũng đang nhanh chóng suy nghĩ xem tiếp theo nên làm cái gì, cậu chỉ có một con dao phẫu thuật và một cái kim điều trị mà thôi, dao phẫu thuật lúc nãy đã dùng thị uy mất rồi, phải 24h sau mới có thể sử dụng tiếp, nếu dĩa tiên không tin thì cậu cũng chỉ thành thịt cá nằm trên thớt mà thôi.
Bây giờ chỉ có thể đánh cược thêm một lần nữa mà thôi.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Cậu đánh cược rằng lúc trước dĩa tiên đã hiểu lầm cái gì đó mới có thể gian lận muốn để cậu thắng.
Ánh mắt hai người chạm nhau trên không trung, không khí bị đông cứng lại tản ra mùi khói thuốc súng, cuối cùng dĩa tiên là người chịu thua trước, nó tính toán một chút liền biết không thể chọc vào người này.
“Tôi không biết USB ở đâu nhưng đây là thế giới trong gương, ở đây tôi có thể khôi phục lại thế giới như lúc trước khi tôi chết, cậu có thể ở trong đó tìm thử xem, nhưng mà thế giới trong gương có hạn chế về thời gian.”
Trên tay dĩa tiên đột nhiên xuất hiện một cây nhang.
“Tôi chỉ có thể khôi phục thế giới trong vòng một nén nhang mà thôi, nếu đến lúc đó mà cậu vẫn chưa tìm được đáp án thì cậu chỉ có thể ở lại nơi này vĩnh viễn.”
Tề Hoan không ngờ là còn có niềm vui ngoài ý muốn như vậy, cậu còn đang lo rằng nếu USB bị nhân viên mang đi thì phải làm sao, không ngờ là dĩa tiên còn có thể khôi phục lại thế giới lúc đó.”
Dĩa tiên vừa nói xong thì thân thể của nó hóa thành một đám sương trắng, cảnh tượng xung quanh Tề Hoan nhanh chóng xoay tròn, lúc dừng lại thì cây nhang đã bắt đầu cháy, khói trắng lượn lờ bay ra, Tề Hoan nhìn quanh bốn phía, phòng phát sóng trực tiếp bây giờ nhìn khác với phòng phát sóng lúc trước, phòng trực tiếp bây giờ nhìn càng sạch sẽ và mới hơn.
Cậu cầm lấy cây nhang, do thời gian có hạn nên cậu phải tranh thủ thời gian tìm USB.
Thời gian một nén nhang là khoảng nửa tiếng, chừng đó thời gian không đủ để cậu tìm hết toàn bộ công ty, nhưng may là cậu có mục tiêu trọng điểm rồi, đó chính là phòng của tổng giám đốc Lý và bàn làm việc của các nhân viên nam ở đại sảnh tầng ba.
Tề Hoan tìm ở đại sảnh trước, USB là vật phẩm cần thiết khi làm việc ở đây, gần như là nhân viên nào cũng có, thậm chí một người còn có mấy cái, ở đại sảnh Tề Hoan đã tìm được tám cái USB, sau đó cậu lại vào trong phòng của tổng giám đốc Lý, bàn làm việc ở trong phòng tổng giám đốc Lý rất lớn, ngăn tủ ở phía dưới còn có khóa nhưng may là chìa khóa vẫn còn cắm trong ổ, nếu không cậu chỉ có thể bẻ khóa mà thôi.
Tề Hoan tìm trên bàn được hai cái USB, cậu lại mở ngăn kéo trên cùng phía bên tay phải ra thì bị đồ vật bên trong dọa cho giật mình.
Bên trong ngăn kéo để đầy đồ lót của con gái, nhìn có vẻ như không phải là đồ mới, có lẽ là đồ mà các cô gái đã từng mặc rồi, trong lòng Tề Hoan lạnh ngắt, lại nhớ tới lần đầu tiên gặp tổng giám đốc Lý thấy thân thể mập mạp ục ịch của ông ta, người bình thường có ai lại đi sưu tập đồ lót của con gái bao giờ, lại còn bỏ vào trong ngăn kéo để cất nữa, Tề Hoan liền khẳng định ông ta là người đã tạo acc clone.
Chắc chắn trong phòng làm việc còn có USB lưu video quay cảnh nhạy cảm, chỉ cần tìm được nó thì có thể chứng mình đáp án trong lòng cậu rồi, Tề Hoan cảm thấy rất hưng phấn, gấp gáp kéo các ngăn tủ ở dưới bàn làm việc của tổng giám đốc Lý ra tìm kiếm, sau khi lật tung mọi thứ lên tìm kiếm khoảng năm sáu phút thì Tề Hoan tìm được tổng cộng năm cái USB.
Tề Hoan cầm USB đi ra bàn làm việc ở bên ngoài, nhưng khi nhìn thấy cây nhang thì cậu liền cảm thấy hơi khẩn trương, những USB này không thể mang ra ngoài nên cậu phải xem ở trong này, nhưng không ngờ là lại mất nhiều thời gian để tìm kiếm USB như vậy.
Bây giờ cây nhang cháy hết chỉ còn một phần tư.
Thời gian khá là eo hẹp không đủ cho cậu mở từng video ra xem, Tề Hoan chỉ có thể dùng chiêu cũ là chỉnh file hiển thị dạng trang bìa để xem.
Cũng may là cậu chỉ cần xem năm cái USB mà thôi, Tề Hoan lăn chuột liên tục để tìm trang bìa kia, nhưng mà số cậu quá đen, USB đầu tiên chỉ toàn là những văn kiện bình thường, cái thứ hai, cái thứ ba, cái thứ tư cũng đều là văn kiện bình thường.
Trong một lúc Tề Hoan còn nghĩ là mình quay lại thời điểm buổi tối xem USB với Văn Tu rồi.
Nhưng tổng giám đốc Lý là người có hiềm nghi lớn nhất, trong cái cuối cùng chắc hẳn là sẽ có thứ mà cậu tìm, Tề Hoan nhanh tay cắm USB vào, nhấn mở thư mục rồi chỉnh giao diện xem file thành trang bìa.
Nhưng khi thanh tiến độ càng kéo xuống dưới thì cảm giác xấu trong lòng Tề Hoan càng lớn, tới lúc thanh tiến độ kéo tới cuối cậu vẫn không tìm thấy video kia.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Điều này là không có khả năng, nếu không phải là tổng giám đốc Lý thì còn có ai lại biến thái như vậy nữa? Lén quay cảnh nhạy cảm của người phát sóng nữ rồi còn dùng nó uy hiếp cô?
Tề Hoan quay đầu nhìn cây nhang trên bàn làm việc, cây nhang sắp cháy hết rồi, chỉ còn khoảng 5mm nữa thôi, đã không còn thời gian cho cậu xem hết tất cả những USB còn lại.
Chẳng lẽ cậu lại đi một chuyến không công?