Điện thoại ở nhà cũ Lục gia rất nhanh đã kết nối.
Không đợi hắn mở miệng hỏi, bên kia đầu dây liền truyền đến một giọng nữ nghẹn ngào: "Nhị gia, cảm ơn trời đất, ngài cuối cùng đã nghe điện thoại rồi. Lão phu nhân buổi tối đang ăn cơm bỗng nhiên hộc máu hôn mê, chúng tôi đã thử đủ mọi cách mà vẫn không tỉnh lại. Bà ấy vừa được Đại thiếu phu nhân và tiểu thư đưa đến bệnh viện, ngài mau đến xem bà ấy đi!"
Phó Chi nhận ra giọng nói này, rất dễ nhận ra, là thím Lưu.
Sắc mặt Lục Cảnh Thanh tối đi hai phần, khóe mắt thấy vẻ mặt của vợ cũng đang lo lắng, hắn đi tới giá treo áo, lấy cái áo vest xuống: "Tôi đã biết, bây giờ sẽ lái xe đến bệnh viện."
Dù sao cũng là ngày thường chăm sóc lão phu nhân, cảm xúc của thím Lưu vẫn là rất kích động.
Lục Cảnh Thanh hỏi thêm vài câu rồi mới cúp điện thoại.
Hứa Vi nhìn thấy hắn mặc áo liền vội vàng nói: "Anh chờ em lên lầu mang áo khoác, rồi mang theo bọn nhỏ cùng nhau đến xem mẹ."
Lục Cảnh Thanh "Ừ" một tiếng.
Hắn biết bệnh tim của lão phu nhân không thật sự tốt lắm, mấy năm trước đã làm giải phẫu, bác sĩ nói bà ấy đối với loại bệnh này không nên làm việc quá sức, lão phu nhân lúc này mới thành thật, vẫn luôn ở nhà dưỡng bệnh, không hề nhúng tay vào việc của công ty nữa, gần hai năm mới vừa đem thân thể dưỡng lại khỏe mạnh, nhưng ai biết hôm nay thế nào mà lại.....
Lục Cảnh Thanh nghĩ, sắc mặt càng thêm nghiêm túc, nhân lúc vợ lấy quần áo liền gọi điện cho Bạch Dao.
Ở trên lầu, Phó Chi đi theo sau Hứa Vi lên lầu lấy ra một lọ thuốc bắc, sau khi Hứa Vi đã mặc áo khoác vào, liền đưa tới tay cô ấy.
Hứa Vi cầm bình sứ: "Này lại là?"
"Thuốc điều trị bệnh tim có tác dụng nhanh, có thể duy trì và cải thiện tỷ lệ thông suốt lâu dài của các mạch và cầu ghép, đồng thời duy trì chức năng tim sau phẫu thuật."
Phó Chi nhẹ giọng nói: "Mẹ không cần quá lo lắng cho tình huống hiện tại của bà nội, chỉ cần bà uống thuốc tốt liền có thể khỏi hẳn bệnh."
Hứa Vi mở to hai mắt, ngữ khí kinh ngạc: "Con biết bà nội con có bệnh tim còn từng làm giải phẫu?" Cô nhớ rõ cô không có nói với con gái sự tình của mẹ chồng nha!
"Vâng."
Phó Chi gật gật đầu, mắt thấy Hứa Vi lại muốn hỏi cô tại sao lại biết, nhíu mày, trước tiên một bước mở miệng nói trước: "Được rồi, mẹ đừng hỏi, con nói mẹ cũng nghe không hiểu."
Hứa Vi: "...."
Cô đều kiên trì mỗi ngày uống canh cá đó nha!