Mục lục
Không Làm Tốt Công Việc Nghiên Cứu Khoa Học Thì Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Bạc Tỷ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Điền Nặc nghe những lời này, vô thức nắm chặt lấy điện thoại.

Cô ta liếc mắt về phía Phó Chi, thầm mắng một câu 'Bạch liên hoa', sau đó liền gửi tin nhắn cho Chu Đình Đình: "Đình Đình, cậu khi nào mới quay lại? Cậu biết không? Phó Chi bây giờ còn không biết xấu hổ, thừa dịp cậu vắng mặt để dây dưa với bạn trai cậu, còn mặt dày làm cho bạn trai cậu mua cho cậu ta ly nước mà cậu thích nhất!" Có nghĩa là gì? Không phải là giọng khách át giọng chủ* sao?!

( Giọng khách át giọng chủ: Tiếng khách to hơn tiếng chủ, là ẩn dụ cho việc khách chiếm vị trí của chủ hoặc vật ngoại, vật phụ chiếm vị trí vật chính, vật trọng.)

Chu Đình Đình bên kia vẫn không trả lời tin nhắn của Điền Nặc.

Nếu là trước kia, Chu Đình Đình nhất định sẽ chú ý kỹ càng những chuyện liên quan đến Phó Chi, sau đó so sánh với Phó Chi, rồi đè đầu Phó Chi xuống.



Nhưng hôm nay thì khác.

Cô ấy vừa từ Bắc Kinh trở về gấp, hiện tại đang ngồi ở trong sân một khách sạn gần Ngu Thành.

Hôm nay là ngày em trai cô ấy và con gái Lưu gia bàn chuyện đính hôn.

Ba của Chu Đình Đình là một tay cờ bạc, sức khỏe của mẹ cô lại không tốt, trong dịp trọng đại như này, chỉ có cô ấy với thân phận là con gái lớn trong nhà, đứng ra đảm đương mọi việc.

Sau khi uống cùng nhau 3 đợt rượu, Chu Đình Đình nói: "Em trai con thật sự rất thích em gái Điềm Điềm, việc đính hôn có lẽ nên tổ chức sớm một chút, mùng tám tháng sau cũng là ngày lành."

Lưu Điềm là con gái nhỏ của Lưu gia, năm nay 20 tuổi, lớn hơn 3 tuổi so với em trai của Chu Đình Đình, cô ấy vừa học xong cấp hai đã nghỉ học, hiện tại đang làm việc tại tiểm lẩu của gia đình.

Em trai của Chu Đình Đình, Chu Duệ và cô ấy đã yêu đương hơn một năm, gia cảnh của Lưu gia không hề tệ, cũng có thể coi là khá giả.



Mẹ Chu thật ra không quá hài lòng về cuộc hôn nhân này, bà ta nghe nói Lục gia nhận nuôi một đứa con gái, cảm thấy con gái có thể gả cho Lục Dư Mặc, con trai lại là một người tuấn tú tài năng, quá dư giả để xứng với Phó Chi.

Đến lúc đó Lục gia sẽ trở thành vật trong tay của Chu gia.

Nhưng mà...

Bà ta không thể chịu nổi cảnh conn trai khóc lòng, dọa nạt, một hai đòi cưới Lưu Điềm.

Cuộc đính hôn lần này chủ yếu là để xoa dịu Chu Duệ.

Ba của Lưu Điềm nói: "Không cần phải vội đính hôn, trước hết, Chu gia phải mua một căn nhà ở trung tâm thành phố cho con gái của chúng tôi."

ở một nơi như Ngu Thành, để mua một căn nhà ở trung tâm thành phố, cho dù là một căn nhà 50 – 60 mét vuông cũng đã tốn 8 – 9 triệu.

số tiền không hề nhỏ, Chu Đình Đình nghe xong không quá vui vẻ: "Đây chỉ là đính hôn mà thôi, mua một bất động sản ngay trung tâm thành phố cũng không phải số tiền nhỏ, yêu cầu của hai bác không phải hơi quá sao?"

"Bây giờ cưới con gái nhà người ta, ai mà không cần nhà? Dù là đính hôn, nhưng hai đứa nhỏ sớm muộn gì cũng về chung một nhà, làm ba mẹ như chúng tôi chỉ muốn con cái có một ngôi nhà để yên bề gia thất, yêu cầu như vậy là đòi hỏi sao?"

Mẹ của Lưu Điềm cũng nói tiếp: "Hơn nữa gia đình chúng tôi cũng không phải ngồi không, đến lúc đó tiền trang trí nhà cửa sẽ do chúng tôi phụ trách. Điềm Điềm có hộ khẩu trong thành phố, rất nhiều người giàu có sẵn lòng mua cho con bé nhà ở và ô tô, nhưng ai bảo con bé lại thích em trai của cô. Việc thích nhau thì tạm thời bỏ qua đi, chúng tôi cũng không có gì để nói, nhưng đây là đính hôn, ngay cả một căn nhà cũng không có, chẳng lẽ để con gái chúng tôi gả qua rồi cùng em trai cô thuê trọ mà sống? Điềm Điềm nhà chúng tôi không thể chịu ấm ức như vậy được!"

Ba của Lưu Điềm cũng lẩm bẩm: "Chưa nói đến là có tiền hay không, ngay cả nhà cũng không có thì cưới vợ làm gì?!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK