Hắn muốn nhìn một chút phản ứng Diệp Phồn Tinh bị đuổi việc. Cũng không tin cô còn có thể cười được.
"Chuyện gì à?" Ở trước mặt Cố Vũ Trạch, Triệu Gia Kỳ luôn luôn đều là hình tượng rất ôn nhu.
Cố Vũ Trạch không có cùng với cô ta giải thích.
Rất nhanh, quản lí liền đi tới, đối với Cố Vũ Trạch nói: "Đã xử lý tốt, để cho cô ấy hiện tại liền đi."
Diệp Phồn Tinh cũng đi tới, cô vốn đang đang nghĩ, chính mình làm rất tốt, bọn họ làm sao đột nhiên liền muốn đuổi mình, nhìn thấy Cố Vũ Trạch cùng Triệu Gia Kỳ, lập tức liền hiểu nguyên nhân.
Là bọn họ muốn để cho mình đi thôi?
Trừ cái đó ra, cô không nghĩ tới lý do khác.
Nhất là... Nhìn thấy Triệu Gia Kỳ cùng Cố Vũ Trạch ở chung với nhau, nàng càng cảm thấy buồn cười.
Tối hôm qua Cố Vũ Trạch rời đi, Diệp Phồn Tinh còn có chút hối hận, bây giờ nhìn lại, cô liền không có cái gì có thể khổ sở.
Triệu Gia Kỳ nhìn thấy Diệp Phồn Tinh đi tới, ở ngay trước mặt Cố Vũ Trạch, cũng không tiện làm bộ như không nhận biết.
Mở miệng đối với Diệp Phồn Tinh nói: "Tinh Tinh, tớ cùng Vũ Trạch đang chuẩn bị ăn cơm, cậu muốn cùng không?"
"Liền sợ tôi như vậy sao? Ngay cả công việc cũng muốn đuổi tôi?" Diệp Phồn Tinh lạnh lùng nhìn lấy Triệu Gia Kỳ, thật là không nghĩ ra, cô ta làm như vậy với mình là vì cái gì.
Nếu như nói, Triệu Gia Kỳ mục đích chỉ là vì cướp đi Cố Vũ Trạch, như thế, cô ta không phải là đã đạt được sao?
Triệu Gia Kỳ vô tội hỏi: "Cậu nói cái gì? Tôi nghe không hiểu."
Cô ta là thật không rõ Diệp Phồn Tinh cùng với việc đuổi việc có quan hệ gì.
"Diễn cũng thật giống!" Diệp Phồn Tinh đùa cợt mà giơ giơ lên khóe miệng, "Không đi lăn lộn giới nghệ sĩ, thật là đáng tiếc."
Cố Vũ Trạch đi tới, nghiêm túc nói: "Đuổi cô là ý của tôi, cùng Triệu Gia Kỳ không có quan hệ."
Diệp Phồn Tinh cùng Triệu Gia Kỳ đều kinh ngạc mà nhìn về phía hắn.
Triệu Gia Kỳ là không nghĩ tới, chuyện này là ý của Cố Vũ Trạch, cô ta mới vừa còn lo lắng Cố Vũ Trạch sẽ cùng Diệp Phồn Tinh hoà thuận, xem ra, là cô ta lo lắng vô ích.
Mà Diệp Phồn Tinh, sở dĩ kinh ngạc, nhưng là bởi vì, hắn như vậy bảo vệ Triệu Gia Kỳ.
"Ngươi tại sao phải làm như vậy?" Diệp Phồn Tinh thật chặt băng bó cằm hỏi.
Cố Vũ Trạch lạnh lùng nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, "Cô chính mình trong lòng rõ ràng."
Nói xong, hắn xoay người đi rồi, quản lí bận rộn đi theo, chỉ để lại Diệp Phồn Tinh cùng Triệu Gia Kỳ ở chỗ này.
Diệp Phồn Tinh nhìn lấy bóng lưng của hắn, hẳn nói chính mình là rõ ràng cái gì?
Triệu Gia Kỳ nhìn lấy Diệp Phồn Tinh, không biết tại sao, đột nhiên liền rất muốn cười, sau đó nàng liền thật sự nở nụ cười, "Bị khai trừ mùi vị như thế nào đây?"
Diệp Phồn Tinh lấy lại tinh thần, "Có lẽ, tôi hẳn là cảm ơn cô đi?"
Bây giờ là mùa hè, đôi mắt Diệp Phồn Tinh lại lạnh giống như băng đối với Triệu Gia Kỳ, đã không có khách khí như hôm qua.
Ngày hôm qua cô là vì công việc, nhưng bây giờ, cô đều đã bị đuổi.
Triệu Gia Kỳ nói: "Cảm ơn cũng không cần, thật ra thì cô cũng hẳn hiểu được, coi như không có tôi, các người cũng sẽ chia tay. Bởi vì, hắn căn bản không có thích qua cô!"
"..." Diệp Phồn Tinh cười một tiếng, "Hắn có thích tôi hay không không quan trọng, tôi đã không thèm để ý. Ngược lại là có chuyện, tôi rất hiếu kỳ."
"Chuyện gì?" Triệu Gia Kỳ hỏi.
Diệp Phồn Tinh nói: "Là cô nói với Đinh Phỉ Phỉ, tôi ở sau lưng nói cô ta phẫu thuật thẩm mỹ?"
Triệu Gia Kỳ cũng không phủ nhận, "Đúng thì thế nào?"
"Người chân chính ở sau lưng nói cô ta là cô, trong lòng cô hẳn là so với ai khác đều biết chứ?" Rõ ràng, Triệu Gia Kỳ mới là người ghét Đinh Phỉ Phỉ.
"Coi như là tôi làm thì sao?" Triệu Gia Kỳ nói với Diệp Phồn Tinh: "Cô cảm thấy cô ta sẽ tin tưởng cô sao?"