" Đa tạ tỷ tỷ, ta đến Thái y viện bốc thuốc cho tỷ".
[Thái Y viện]
Nàng đến Thái y viện nhưng bên ngoài lại không có ai, nàng định vào bên trong tìm người giúp mình lấy thuốc không ngờ nghe được chuyện liên quan đến hoàng hậu.
[Hoàng hậu nương nương trước khi chết lại thảm vậy sao?]
[Đúng vậy.]
[Lúc hoàng hậu nương nương sẩy thai nôn ra toàn máu tươi]
[toàn thân phát ban]
[đau đến mức la hét không ngừng]
[dọa Ôn thái y ở bên cạnh toát mồ hôi đầy đầu.]
[Vậy đã tìm ra là loại độc gì chưa? Chỉ dựa vào chuẩn mạch không tìm ra được gì đâu. Có điều nghe Ôn thái y nói đại loại là loại độc giống với Mã tiền tử.]
[Lý quý nhân cũng thật độc ác. Sau đó trong điện của cô ta tìm được Đoạn trường thảo
cũng là loại kịch độc giết người không chớp mắt.]
Nàng nghe hết mọi chuyện nghi ngờ chuyện mưu hại hoàng hậu không chỉ một mình Lý quý nhân nên đến tẩm điện của hoàng thượng.
"Đứng lại."
Binh sĩ canh gác bên ngoài không cho nàng vào, nàng liền dùng cách cũ nói to để người bên trong có thể nghe thấy.
" Tịch Dao có việc quan trọng cần bẩm báo hoàng thượng."
"Hoàng thượng đã dặn dò bất cứ ai cũng không được làm phiền."
"Hoàng thượng. Liên quan đến vụ án hoàng hậu nương nương bạo bệnh Tịch Dao đã phát hiện được một vài điểm kỳ lạ."
[Cho cô ta vào.]
"Cô nói Tịch Nguyệt không chỉ trúng một loại độc?".
"Vâng. Nếu tỷ tỷ trúng độc Mã tiền tử thì sẽ chỉ tê liệt toàn thân không đến mức nôn ra máu tươi. Vậy lẽ nào sẩy thai là do trúng độc?
Còn nữa, tỷ tỷ toàn thân phát ban càng kì lạ hơn. Đây rõ ràng là do vài loại độc kết hợp với nhau tạo nên. Nhưng nếu hung thủ hạ độc
hắn căn bản không cần phải hạ nhiều loại độc như vậy. Vì vậy tiểu nữ nghi ngờ ngoại trừ Lý quý nhân chắc chắn vẫn còn hung thủ khác."
"Hôm đó sau khi Tịch Nguyệt bạo bệnh tất cả chứng cứ phạm tội đều biến mất. Cũng khó trách chuẩn đoán của Thái y viện lúc đó có sai sót. Nhưng Đoạn trường thảo được tìm thấy ở chỗ Lý quý nhân quả thật là chứng cứ xác thực."
"Theo như hoàng thượng nói dung mạo của tỉ tỉ đã bị hủy sau khi trúng độc, dược tính của Đoạn trường thảo vốn dĩ không đến mức đó."
" Tịch Dao cô nương, tâm trạng của cô hiện nay trẫm hoàn toàn có thể hiểu được. Có điều hoàng hậu nay đã qua đời trẫm không muốn bất cứ người nào làm phiền đến nàng hãy để Tịch Nguyệt an tâm yên nghỉ. Chuyện này không cần bận tâm nữa."
"Nhưng..."
"Đủ rồi. Chuyện này dừng ở đây thôi. Tịch Dao cô nương quay về đi."
Nàng nhìn thái độ cương quyết của y biết mình không thể khuyên can gì nên đành ra ngoài.
Nàng quay lại Thái y viện bốc thuốc cho Hàm Nguyệt công chúa rồi ở đó nói chuyện với cô.
Trời chợt tối, trong lúc rời khỏi dịch quán nàng đã lén lút vào Triệu Tú Cung.
Triệu Tú Cung sau khi hoàng hậu qua đời chẳng còn ai, chỉ có hai tên lính gác cổng. Nàng dùng hòn đá gây tiếng động dụ binh lính rời khỏi rồi vào trong.
"Cái gì vậy? Mau đi xem xem."
Nàng vào bên trong tiến đến chỗ hoàng hậu thường ngồi cầm bộ đồ đem thêu dở lên lòng không khỏi xót xa. Bỗng nhiên nàng cảm thấy choáng váng, trong đầu hiện lên những cảnh ngày trước của hoàng hậu, chuyện hoàng hậu và hoàng thượng cùng trải qua như một thước phim tua chậm xoay xung quanh nàng, ngay sau đó là một bàn tay đánh ngất nàng.
Khi tỉnh lại nàng phát hiện mình ở tẩm điện của hoàng thượng, bên cạnh còn có Thiên Diện.
"Tiểu... tiểu nữ tham kiến hoàng thượng".
"Cô nói cho trẫm biết tại sao cô lại xuất hiện ở tẩm cung của hoàng hậu?".
"Tiểu nữ vì hơi nhớ tỉ tỉ nên muốn đi đến chỗ tỉ ấy tìm một ít vật dụng của tỉ ấy lúc còn sống."
"Tự ý xông vào hoàng cung đã là đại tội lẽ nào bây giờ cô còn muốn phạm tội khi quân sao?".
"Tiểu nữ... tiểu nữ sẽ nói thật. Việc này... Tiểu nữ là muốn đi đến chỗ tỉ tỉ tìm một ít manh mối".
"Trẫm đã nói với cô rồi đừng cố chấp vụ án này nữa. Những điều cô nói căn bản không nói rõ được điều gì. Tại sao cô đã biết còn cố vi phạm? Lẽ nào cô thật sự muốn chống lại lệnh vua sao?".
"Tiểu nữ không có ý muốn chống lại lệnh vua
chỉ là chuyện này còn rất nhiều điểm kỳ lạ.
Tiểu nữ tin là chỉ cần dựa vào manh mối này tiếp tục điều tra nhất định sẽ tìm ra được càng nhiều manh mối hơn. Hoàng thượng ngài nghĩ xem phong cách hành sự của một người cũng giống như nét chữ vậy một khi đã định hình rồi thì rất khó thay đổi. Người hôm đó hạ độc rõ ràng tâm tư cực kỳ cẩn thận. Vậy tại sao Lý quý nhân lại có thể dễ dàng để lộ sơ hở được? Tiểu nữ chỉ muốn trả lại sự trong sạch cho tỉ tỉ".
"Trẫm niệm tình cô là muội muội của Tịch Nguyệt nên không tính toán với cô chuyện này.
Cô mau quay về đi."
"Tại sao hoàng thượng lại không muốn đối mặt với nguyên nhân cái chết của tỉ tỉ? Lẽ nào tình cảm hoàng thượng dành cho tỉ tỉ chỉ là lời nói suông thôi sao?".
Thiên Diện bên cạnh rút kiếm kề lên cổ nàng.
"Câm miệng. Tình cảm trẫm dành cho Tịch Nguyệt há lại để ngươi nghi ngờ?".
"Vậy hoàng thượng cũng nhất định không muốn
nhìn thấy tỉ tỉ chết oan uổng."
Cốc Dạ Quân yên lặng một hồi đành chấp nhận.
"Thiên Diện."
Thiên Diện hiểu ý chủ nhân lập tức thu kiếm lại.
"Được."
"Thiên Diện. Đưa cho cô ta lệnh bài của trẫm."
Nàng nhận lấy lệnh bài trên tay Thiên Diện.
"Tiểu nữ nhất định sẽ cho hoàng thượng một lời giải thích."
Nàng cầm lấy lệnh bài chạy ra ngoài trên đường gặp Lệ phi nương nương.
[Bạch phủ]
Hắn và Bôn Lôi đến Bạch phủ tìm nàng, hắn định đem nhân sâm đến cho nàng bồi bổ.
"Thinh Nguyệt cô nương. Tịch Dao tiểu thư đâu?".
Nàng đúng lúc trở về nhìn thấy hắn đang tìm mình liền ra hiệu cho Thinh Nguyệt.
"Bẩm vương gia sau khi tiểu thư nhập cung
đã cho Thinh Nguyệt về phủ nghỉ ngơi. Cả ngày nay vẫn chưa quay về."
"Bản vương biết rồi."
Hắn vừa quay người lại thì gặp nàng đứng phía sau. Thái độ lập tức thay đổi cảm thấy xấu hổ vô cùng.
"Một ngày chưa gặp ta đã nhớ ta vậy rồi sao?".
"Bản vương là đến tìm Bạch thừa tướng."
" Ồ..."
Nhìn thấy thái độ này của hắn nàng không khỏi buồn cười.
"Vụ án vài ngày trước chẳng phải Bạch thừa tướng đã giúp ta không ít sao?".
" Ừm".