• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kim Loan điện.

" Lệ phi nương nương đến".

"Nàng ấy tới làm gì?".

" Vậy có truyền vào không ạ?".

"Truyền vào đi."

" Vâng."

"Thần thiếp tham kiến Hoàng thượng, thỉnh an Hoàng thượng."

"Miễn lễ. Nàng tới có việc gì?".

" Thần thiếp nghe nói Hoàng thượng duyệt tấu chương cả đêm chắc hẳn là rất mệt mỏi nên đã đặc biệt chuẩn bị trà bạc hà đường phèn. Một là để tinh thần tỉnh táo, hai là để giảm bớt mệt mỏi."

"Cứ để đó đi."

Trương đại nhân đem lời khai đến cho hoàng thượng.

"Thần Trương Hạo Lâm tham kiến Hoàng thượng."

"Nếu Lệ phi không còn việc gì khác thì hãy lui xuống trước đi."

"Thần thiếp cáo lui."

"Đây là lời khai mà tối qua vi thần thẩm vấn An Bính Sơn."

Cốc Dạ Quân sau khi xem xong liền tức giận, đập tay xuống bàn nói.

"Thật là to gan. Điều tra cho trẫm."

"Vâng."



Bạch phủ.

Đậu Sĩ Minh và đại phu nhân nói chuyện ở hậu viện thì nghe tiếng ồn, đi đến đại sảnh thì thấy toàn bộ Bạch phủ đều bị bao vây.

"Trương thiếu khanh đại giá đến đây không đón tiếp từ xa, thất lễ quá. Không biết là ngài có việc gì?".

Bạch Chấn Đình không biết chuyện gì đang xảy ra.

"Bạch thừa tướng."

"Trương đại nhân dẫn theo nhiều binh lính như vậy, trận thế lớn như vậy tới phủ thừa tướng không biết là có việc gì?".

Đậu Sĩ Minh đi đến chào rồi nở nụ cười dò xét.

" Đậu đô hộ, bản quan hôm nay phụng mệnh tới lục soát điều tra chứng cứ phạm tội."

"Chứng cứ phạm tội?".

" Đúng."

"Ai phạm tội?".

Ông ta vẫn thản nhiên ra vẻ vô tội.

"Đậu đô hộ buôn lậu thuốc nổ, bị nghi ngờ đưa hối lộ, có lời khai của An Bính Sơn làm chứng."

"Trương đại nhân. Ta một lòng trong sạch, tự thấy không hổ thẹn. Ngài cứ việc lục soát. Nếu ngài lục soát được bất cứ chứng cứ gì bản đô hộ cam tâm chịu phạt. Mời ngài tự nhiên."

"Lục soát cho ta."

Binh lính chia ra lục soát, Trương đại nhân và một số người đi đến từng phòng điều tra thì đến phòng của đại phu nhân.

"Thật là to gan, ai cho phép các ngươi nhìn trộm."

"Còn không mau xin lỗi phu nhân."

" Tiểu nhân vô ý mạo phạm, xin phu nhân thứ tội."

"Phu nhân. Bản quan phụng chỉ đến khám xét. Nếu như có mạo phạm, xin hãy lượng thứ."

"Được. Ta để ngài lục soát."

" Ta xem các ngươi có thể lục soát ra được thứ gì? Nếu không lục soát ra được thứ gì vậy tội mạo phạm ta sẽ không tha cho đâu."

"Đại nhân, không phát hiện ra thứ gì hết."

"Nếu đã như vậy, không làm phiền phu nhân nữa."

Sau một hồi lục soát, không phát hiện thứ gì khả nghi, đoàn người của Trương đại nhân cũng ra về.

"Đại ca. Huynh nói xem tên lão tặc An Bính Sơn này có khi nào đã làm bại lộ mọi chuyện không?".

Đại phu nhân bất an, lo lắng mọi chuyện bị lộ.



"Tên cẩu nô tài này chắc chắn là không chịu được hình phạt trong ngục nhất định sẽ khai ra. Kẻ này mưu mô hiểm ác chỉ có thể cùng hưởng phú quý chứ không thể cùng chung hoạn nạn.

Nhất định bây giờ đang rất sốt ruột muốn kéo Đậu gia chúng ta xuống nước, lập công chuộc tội."

"Nếu đã như vậy thì phải giấu thật kỹ cuốn sổ ghi chép này. Đại ca, hãy đốt cuốn sổ đó đi, đây là mối tai hoạ."

"Không, không, không. Cuốn sổ này, là con dao hai lưỡi, không biết cách dùng thì mất mạng,

nếu biết cách dùng thì đó lại là liều thuốc cứu mạng đấy."

"Liều thuốc cứu mạng?"

"Có được thứ này người trên cùng một chiếc thuyền với chúng ta mới có thể liều mạng bảo vệ. Hơn nữa, đến lúc vạn bất đắc dĩ ta còn có thể lấy ra để trình lên Hoàng thượng lấy công chuộc tội. Phải nhanh chóng giấu thật kỹ, tuyệt đối không được để xảy ra bất sơ hở nào."

"Vâng, muội hiểu rồi."

"Muội muội, nếu mọi việc không thể cứu vãn thì chuyện này một mình đại ca sẽ gánh vác, sẽ không để liên luỵ đến muội."

" Đại ca nói gì vậy chứ? Chúng ta là người một nhà, muội không sợ chết, muội chỉ lo Loan Nhi sẽ bị liên luỵ."

Ngọc Dao Cung.

"Thế nào rồi? Ngươi nói đi. Ta sốt ruột lắm rồi."

" Nô tỳ vừa đến cổng Bạch Phủ còn chưa kịp bước vào thì nhìn thấy Trương thiếu khanh của Đại Lý Tự dẫn người đến lục soát."

"Sau đó thì sao? Có lục soát được gì không?".

" Nô tỳ thấy chuyện này bất thường liền quay về bẩm báo với nương nương."

"Ngươi đúng là đồ đầu đất. Tại sao không đợi bọn họ đi rồi hẵng quay về."

Ngày hôm sau.

Kim Loan điện.

"Khởi bẩm Hoàng thượng. Đậu đô hộ sau khi vào kinh luôn làm khách ở Bạch Phủ, nhưng trong Bạch Phủ không lục soát ra được bất kỳ chứng cứ nào. Đậu đô hộ lên tiếng kêu oan, một mực nói bị An Bính Sơn vu khống, cố tình hãm hại."

"Vậy theo khanh thấy thì chân tướng mọi chuyện là như thế nào?".

"Bẩm Hoàng thượng, thần không dám suy đoán bừa bãi. Chỉ là Đậu đô hộ vẫn luôn hống hách ngang ngược, bản tính ngông cuồng. Hiện nay trong tay lại đang nắm giữ binh quyền. Các đại thần trong triều đều lo sợ. Thần cho rằng lời khai của An Bính Sơn khả năng cao là sự thật. Có nhiều chi tiết không thể nào tự bịa ra được.

Chỉ là vi thần bây giờ vẫn chưa tìm ra chứng cứ định tội Đậu Sĩ Minh."

"Đây là đại tội chu di cửu tộc. Đậu Sĩ Minh lại dám ngang ngược như vậy."

"Hằng vương cầu kiến."

"Thần đệ tham kiến Hoàng thượng."

" Tam đệ sao lại có thời gian đến đây?".



"Đây chính là chứng cứ buôn lậu thuốc nổ đen của Đậu Thị. Sau vụ án thuốc nổ đen lần trước thần đệ vẫn không từ bỏ việc truy xét. Sau đó phát hiện ra thương hội Tử Hiên này. Đậu Sĩ Minh đã thông qua bọn chúng luân chuyển số tiền bẩn đó, vận chuyển thuốc nổ. Hắn ta còn che đậy bằng cách mua bán đồ cổ, đổi tiền bẩn thành vàng, sau đó đúc lại và xoá toàn bộ dấu vết. Sau cùng dùng thuyền vận chuyển đến nơi khác."

"Trẫm thấy Tam đệ thật tài giỏi. Không ngờ thân ở trong cung còn có thể điều tra ra được vụ án lớn thế này. "

"Xin Hoàng thượng tha tội. Chuyện này quá nguy cấp, thần đệ cam tâm chịu phạt."

"Vậy theo ý của Tam đệ vụ án này nên xử lý thế nào?".

"Hiện nay nhân chứng vật chứng đầy đủ mong Hoàng thượng có thể điều tra triệt để việc buôn lậu thuốc nổ đen và những trọng thần tham quan đứng đằng sau."

"Hoàng thượng, thần mong được hỗ trợ Hằng vương điều tra vụ án."

" Hỗ trợ Hằng vương? Lần này Đậu Sĩ Minh buôn lậu thuốc nổ, lại thêm hiềm nghi tham ô. Làm những chuyện như vậy ngay dưới mắt trẫm quả thật là gan to bằng trời. Trương thiếu khanh."

" Có thần."

" Vụ án này khanh phụ trách thẩm tra chính.

Thiên Diện khanh phụ trách hỗ trợ, lập tức đi bắt Đậu Sĩ Minh."

"Thần tuân chỉ."

"Tam đệ cứ yên tâm. Tạm thời hãy nghỉ ngơi cho tốt. Trẫm nhất định sẽ điều tra triệt để vụ án này."

Bình Lạc điện.

"Vương gia, thế nào rồi? Hoàng thượng có ban tội chết cho lão tặc đó không?".

"Hoàng thượng hạ chỉ lệnh cho Trương thiếu khanh và Thiên Diện cùng nhau điều tra vụ án.

Bây giờ nhân chứng vật chứng đầy đủ, lão tặc Đậu Sĩ Minh đó chắc chắn không thoát khỏi tội chết."

"Công lao lớn như vậy sao lại bị người khác cướp mất rồi?".

" Không sao. Hoàng thượng vốn dĩ trước giờ luôn cảnh giác với ta. Chỉ cần kẻ có tội phải đền tội, giang sơn xã tắc của Đại Chử ta không bị gặm nhấm, bản vương cũng không hối tiếc."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK