Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2811:

Đương nhiên Dương Chấn cũng cảm nhận được chuyện này, nét mặt anh vẫn rất thản nhiên, nhưng trong lòng lại tràn ngập sát khí mãnh liệt.

Nửa tiếng sau, rốt cuộc Hoài Lam cũng lái xe tới sân bay Hoài Thành.

Hoài Lam hỏi: “Anh Chấn, đến sân bay rồi!

Bây giờ thì sao? Chúng ta đi đâu thế?”

Dương Chấn vẫn đang nhắm mắt nghỉ ngơi chậm rãi mở mắt ra, nhìn chằm chăm vào Hoài Lam: “Hoài Lam, tôi có thể tin tưởng cô chứ?”

Hoài Lam không khỏi rùng mình, chẳng lẽ Dương Chấn đã nhận ra điều gì đó rồi hả?

Nhưng cô ta vẫn cố gắng giả vờ bình tĩnh, cô †a nói ngay: “Anh Chấn, đương nhiên anh có thể tin tưởng tôi rồi, nếu thành chủ đã bảo tôi đi với anh, hỗ trợ anh, chäc chản tôi sẽ làm hết sứo!”

Dương Chấn nói: “Tôi muốn đón một người ở sân bay, cô chờ tôi trên xe, sẵn sàng hỗ trợ tôi bất cứ lúc nào, một khi tôi đón được người, cô phải đến bên tôi đầu tiên, băng không, nếu bị Dược Vương Cốc bắt được, chắc chăn tôi sẽ phải chết”.

Hoài Lam thoáng sững sờ rồi nói ngay: “Anh Chấn, tôi phải đi theo anh, nếu anh gặp nguy hiểm, tôi cũng dễ giúp anh hơn chứ. Hoặc nếu anh gặp phải người của thế lực khác, sự xuất hiện của tôi có thể giúp anh tránh khỏi rất nhiều phiền phức mà”.

Dương Chấn nhíu mày, sâm mặt: “Tôi đã nói rồi, cô phải sẵn sàng hỗ trợ tôi bất cứ lúc nào, bằng không cho dù tôi đón được người, nếu không có cô giúp đỡ, tôi chỉ còn con đường chết mà thôi! Nếu cô đi với tôi, nhỡ gặp phải cao thủ hàng đầu của Dược Vương Gốc, chẳng những cô không giúp được cho tôi mà còn trở thành gánh nặng”.

“Nhưng…”

Hoài Lam nói với vẻ do dự.

Dương Chấn ngắt lời cô ta: “Không nhưng nhị nữa, tôi không có nhiều thời gian thế đâu, càng chần chừ thì tình cảnh của tôi càng nguy hiểm. Hoài Lam, cô cũng không muốn tôi gặp chuyện, đúng chứ?”

Nghe thấy Dương Chấn nói thế, rốt cuộc Hoài Lam cũng gật đầu: “Được, vậy tôi sẽ chờ anh Chấn trên xe!”

“Tốt lắm!”

Dương Chấn nói rồi mở cửa xuống xe luôn.

Anh vừa xuống xe thì đã bị mười cao thủ Siêu Phàm Cảnh bao vây.

“Các người định làm gì?”

Hoài Lam bước xuống xe, căm tức nhìn cao thủ của Dược Vương Gốc, lạnh lùng nói: “Anh Chấn là khách quý của phủ Hoài Thành chúng tôi, nếu các người dám ngăn anh ấy thì chính là đối đầu với phủ Hoài Thành!”

“Phủ Hoài Thành á?”

Cao thủ dẫn đầu cười lạnh, khinh thường nói: “Dược Vương Gốc chúng tôi làm việc thì liên quan gì tới phủ Hoài Thành các người? Tôi khuyên cô Hoài Lam đừng nên xen vào chuyện của người khác thì hơn”.

Đối phương nói rồi khoát tay: “Đưa Dương Chấn đi!”

“RốI”

Mười cao thủ Siêu Phàm Cảnh cùng lao tới chỗ Dương Chấn.

Hoài Lam tức giận quát: “Các người dám à!”

Cô ta lập tức chắn trước mặt Dương Chấn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK