Chương 3996
Hạ Anh Hùng chỉ tầm tuổi ông ta, theo như Hạ Anh Hùng nói thì Hạ Anh Hùng còn quen biết ông nội của ông ta à?
Với tư cách là thế gia hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ, sau khi đột phá Thiên Cảnh Tứ Phẩm, đương nhiên cao thủ nhà họ Khương sẽ tới Trung Giới giới Cổ Võ.
Ông nội Khương Kiếm là một trong số đó, ngay cả Khương Kiếm cũng chưa bao giờ gặp người ông này.
Khương Kiếm vô cùng do dự, vất vả lắm ông ta mới đến được nhà họ Hà, nếu rời đi bây giờ thì sẽ phí công.
Nhưng nếu không đi, liệu Hạ Anh Hùng còn đủ sức chiến đấu không nhỉ?
Hạ Anh Hùng trong trạng thái một phần linh hồn có thể giữ được bao nhiêu sức chiến đấu?
Lúc này Hạ Anh Hùng chỉ là một phần linh hồn, có thể tan biến bất cứ lúc nào.
Nhưng cho dù thế, ông ta vẫn có thể phát huy thực lực mạnh mẽ.
“Ông chỉ là một phần linh hồn, cho dù ông giết được tôi thì sao? Con gái ông vẫn ở đây, nếu không có ông bảo vệ, chắc chắn nhà họ Khương sẽ giết con gái ông vì ông đã giết tôi”.
Sau khi hết mười giây, Khương Kiếm nói: “Chi bằng ông giao nhà họ Hà cho con gái ông, nhà họ Khương và nhà họ Hà sẽ trở thành đồng minh, như thế cũng bảo vệ được con gái ông”.
Khương Kiếm đang đánh cược rằng Hạ Anh Hùng sẽ bị ông ta uy hiếp.
Nhưng ông ta đã đánh giá thấp Hạ Anh Hùng.
Ngay sau khi ông ta dứt lời, thiên uy đáng sợ cũng bao phủ người nhà họ Khương.
“Rồng có vảy ngược, chạm vào sẽ chết! Ông có biết con gái tôi chính là vảy ngược của tôi không! Dám dùng con bé để uy hiếp tôi, vậy tôi sẽ giết sạch người nhà họ Khương trước”.
Sau khi Hạ Anh Hùng dứt lời, khí thế khiến người ta ngạt thở cũng ập tới chỗ Khương Kiếm.
Đến giờ Khương Kiếm mới nhận ra, ông ta thua cược rồi.
Hạ Anh Hùng sắp biến mất mà vẫn phát huy được thực lực mạnh như thế.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng bỗng vang lên giữa không trung: “Chỉ là một phần linh hồn mà cũng dám ra oai ở đây à? Chém!”
Ngay sau đó, một thanh kiếm màu bạc giáng từ trên trời xuống, lao về phía Hạ Anh Hùng.
Hạ Anh Hùng nhìn thanh kiếm màu bạc này với vẻ nghiêm nghị, tuy đối phương chỉ có thực lực Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, nhưng dù sao ông ta cũng chỉ là một phần linh hồn, không thể phát huy thực lực như bản gốc.
Bàn tay phải mang theo khí thế từ trời đất của Hạ Anh Hùng bỗng đánh về phía thanh kiếm màu bạc đang lao tới chỗ mình.
“Ầm!”
Ngay sau đó, thanh kiếm màu bạc và tay phải của Hạ Anh Hùng va vào nhau, lập tức phóng khí thế hủy diệt ra xung quanh.
“Rầm rầm rầm!”
Các tòa nhà trong trang viên nhà họ Hà lập tức bị sóng khí đáng sợ phá hủy.
Những người trong trang viên đều quỳ rạp ra đất, không ngừng run rẩy.
“Không!”
Hạ Hà nhìn bóng dáng mờ dần của Hạ Anh Hùng, hét lên xé lòng.