Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3801

Cố Tư Tư nói với vẻ khó hiểu, cô ta còn chưa dứt lời, Cố Thái Sơ đã nhíu mày, quát: “Im miệng!”

Sau khi quát Cố Tư Tư xong, Cố Thái Sơ lạnh lùng nói: “Chuyện mời thanh niên kia cứ giao cho Hạ Lâm, cháu không cần nhúng tay vào nữa”.

Cố Tư Tư hoàn toàn sững sờ, cô ta không ngờ mình chỉ thuận miệng nói một câu nhắm vào Dương Chấn mà người ông luôn yêu thương cô ta lại quát cô ta, thậm chí còn không cho cô ta nhúng tay vào việc mời Dương Chấn nữa.

Hay nói cách khác, biệt thự ở Trung Phẩm Nhất Hào mà Cố Thái Sơ vừa đồng ý cho họ đã không còn liên quan tới cô ta.

Chỉ vì một câu nhắm vào Dương Chấn của cô ta.

“Ông ơi, cháu…”

Mắt Cố Tư Tư đỏ hoe, cô ta còn chưa dứt lời, Cố Thái Sơ đã nghiêm nghị nói: “Tư Tư, không phải ông quá khắt khe với cháu, chuyện này vô cùng quan trọng, rất có thể sẽ giúp địa vị của nhà họ Cố ở Trung Châu tăng thêm một bậc!”

Ông ta nói rồi vừa nhìn về phía Hạ Lâm bằng ánh mắt ôn hòa: “Lâm à, ông giao chuyện này cho cháu, chỉ cần cháu thành công mời được cậu ấy về nhà họ Cố chúng ta, trừ một căn biệt thự Trung Phẩm Nhất Hào ra, nếu cháu có yêu cầu gì thì cũng có thể nói với ông, chỉ cần ông làm được, chắc chắn ông sẽ đồng ý!”

“Mặt khác, nếu cháu có thể trở thành bạn gái của thanh niên đó, cho dù cháu muốn thừa kế nhà họ Cố, ông cũng có thể đồng ý với cháu!”

Nghe thấy Cố Thái Sơ nói thế, Hạ Lâm và Cố Tư Tư đều sững sờ, thanh niên kia đáng để nhà họ Cố kết giao bằng mọi giá như thế ư?

Tuy Cố Tư Tư không cam lòng nhưng vẫn hỏi: “Ông à, cháu muốn biết rốt cuộc thanh niên tên Dương Chấn kia là ai? Anh ta đáng để ông tốn công sức mời chào như thế ạ?”

Cố Thái Sơ lạnh lùng nhìn Cố Tư Tư, nói ngay: “Cố Tư Tư, cháu đừng cố nghe ngóng xem cậu ấy có thân phận gì, ông đã giao chuyện này cho Tiểu Lâm rồi, nếu cháu làm hỏng chuyện, ông sẽ đích thân trục xuất cháu khỏi nhà họ Cố đấy!”

Cố Tư Tư kinh ngạc đến mức sững sờ, không được nghe ngóng cả thân phận đối phương ư?

Nhưng Cố Thái Sơ càng như thế, cô ta lại càng tò mò về thân phận của Dương Chấn, càng muốn tìm hiểu rõ.

Hạ Lâm run rẩy, đây là lần đầu tiên cô ta thấy Cố Thái Sơ nghiêm khắc như thế.

Cùng lúc đó, trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu.

Một bóng người với khí thế mạnh mẽ đang đứng giữa tầng thượng, xung quanh toàn thi thể.

Năm người đại diện của thế gia Cổ Võ, năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ đều đã bỏ mạng, không có ngoại lệ.

Nếu có ai nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, chắc chắn sẽ kinh ngạc đến mức sững sờ.

Không ai ngờ một thanh niên thế tục mới 29 tuổi lại giết được nhiều cao thủ của thế gia Cổ Võ như thế.

Dương Chấn thở hổn hển, quần áo đã rách tươm, Thiên Tử Kiếm trong tay anh dính đầy máu.

Thiên Tử Kiếm là kiếm linh khí cấp cao, tuy nó đã nhận Dương Chấn làm chủ nhưng anh vẫn phải tiêu hao rất nhiều nếu muốn sử dụng nó.

Nếu không có Thiên Tử Kiếm, Dương Chấn gần như không có hy vọng gì trong việc giết hết người của thế gia Cổ Võ.

Khi không có Thiên Tử Kiếm, anh chỉ phát huy được sức chiến đấu sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong là cùng, với thực lực này, muốn giết hai cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong cũng khó khăn, chứ đừng nói đến nhiều cao thủ như thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK