Chương 3178
Đỗ Trọng đốp lại: “Nếu không có Dương Chấn, một khi chúng ta thua, ông nghĩ cao thủ nước Dương sẽ dễ dàng tha cho chúng ta chắc? Lần này họ rầm rộ khiêu chiến cao thủ Chiêu Châu vì lẽ gì? Để sỉ nhục cao thủ Chiêu Châu rồi mạnh mẽ tiến vào Chiêu Châu”.
“Cho dù đây là một trận đấu chắc chắn thua, chúng ta cũng phải đối mặt, cho dù thất bại, chúng ta cũng phải chiến đấu!”
“Bây giờ trận đấu vẫn chưa kết thúc, ông luôn mồm bảo sẽ khiến chúng tôi trả giá đắt, ông không nghĩ nếu Dương Chấn thắng thì sao à?”
Đinh Văn Trác cười lạnh: “Ông đùa gì thế? Cậu ta chỉ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, sao là đối thủ của Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ được?”
“Cho dù cậu ta đánh bại Yoshida Kakeru thì sao chứ? Chẳng lẽ cậu ta có thể đánh bại cả Kitano Takeshi ư?”
Đỗ Trọng lạnh lùng nói: “Nếu cậu ấy làm được thật thì sao?”
Đinh Văn Trác khinh thường cười lạnh: “Nếu cậu ta đánh bại Kitano Takeshi thật, tôi sẽ dập đầu xin lỗi cậu ta, rồi lấy cái chết để chuộc tội!”
Đỗ Trọng tức giận nói: “Được! Chính ông nói đấy nhé, nếu cậu ấy làm được mà ông dám nuốt lời, tôi sẽ đích thân tiễn ông lên đường!”
Trong lúc Đỗ Trọng và Đinh Văn Trác nói chuyện, một tiếng “rầm” vang lên, hai người đồng loạt nhìn sang, chỉ thấy Dương Chấn vừa bị Yoshida Kakeru đánh trúng, bay xa mấy mét.
Thấy cảnh này, Đinh Văn Trác vừa hơi lo lắng không khỏi phá lên cười, đắc ý nhìn về phía Đỗ Trọng: “Đỗ Trọng, đây chính là người có thể thắng Kitano Takeshi mà ông nói ư? Ngay cả một phó hội trưởng dưới trướng Kitano Takeshi cũng có thể đánh bại cậu ta, còn cần Kitano Takeshi ra tay à?”
Thấy Dương Chấn bị Yoshida Kakeru đánh bay, sắc mặt Đỗ Trọng vô cùng khó coi, đúng như Đinh Văn Trác nói, Dương Chấn có thể là đối thủ của Kitano Takeshi à?
Có lẽ anh còn không thắng nổi Yoshida Kakeru, đến khi đó có lẽ không có cả cơ hội đánh với Kitano Takeshi ấy chứ.
Đinh Văn Trác nhìn Đỗ Trọng với vẻ mặt hài hước, nói: “Đỗ Trọng, tôi có thể đồng ý với ông, nếu Dương Chấn đánh bại Kitano Takeshi thật, tôi sẽ quỳ xuống dập đầu xin lỗi cậu ta, nhưng…”
Nói đến đây, ông ta bỗng ngừng lại.
Đỗ Trọng nhìn Đinh Văn Trác, lạnh lùng nói: “Nhưng sao?”
Đinh Văn Trác cười: “Nếu Dương Chấn thua thì nên làm gì?”
Đỗ Trọng lập tức nhướng mày: “Ông muốn thế nào?”
Đinh Văn Trác cười nói: “Tôi cũng không làm khó ông, cũng như tôi thôi, nếu Dương Chấn thua Kitano Takeshi, ông quỳ xuống xin lỗi tôi, rồi đề cử tôi làm minh chủ Võ Minh, ông dám cược chứ?”
Nghe thấy Đinh Văn Trác nói thế, sắc mặt của cao thủ Chiêu Châu hết sức khó coi.
“Đinh Văn Trác, ông muốn làm minh chủ phát điên rồi à? Cho dù Dương Chấn thua, ông có tư cách gì để đảm nhiệm chức minh chủ Võ Minh chứ?”
“Ông mạnh lắm à? Hay ông thấy nhà họ Đinh phía sau ông mạnh lắm? Mạnh đến mức cả Võ Minh phải ngưỡng vọng ư?”
…
Những cao thủ Chiêu Châu bên cạnh Đinh Văn Trác tức giận nói.
Đinh Văn Trác không buồn ngó tới những người này, trong mắt ông ta, chỉ có mấy cao thủ Siêu Phàm Bát Cảnh uy hiếp được ông ta, về phần những người khác, ông ta không coi ra gì.
Chỉ cần Đỗ Trọng đồng ý với ông ta, lại thêm sự nâng đỡ âm thầm của nhà họ Đinh, ông ta có thể ngồi vững trên ghế minh chủ Võ Minh.