Mục lục
(Quyển 2) Mau Xuyên Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút !!!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Quả Quả, chị có cần nghỉ ngơi không ạ?"

Không gặp được Đường Quả, Chu Ý còn có chút lo lắng.

Giờ cô nàng đã nhận Đường Quả, cùng đi tham gia đủ loại huấn luyện, đặc biệt là tập thể hình. Chị ta liều mạng khiến mức cô nàng phải giận sôi máu.

Buổi sáng tập thể hình, buổi chiều học diễn, buổi tối xem kịch bản, xem phim điện ảnh, truyền hình kinh điển.

Ngày chỉ ngủ sáu tiếng đồng hồ, buổi sáng còn dành thời gian giao lưu tiếng Anh với cô nàng.

Đường Quả nói tiếng Anh lưu loát thực sự khiến cô nàng sợ ngây người. Diễn viên bình hoa cái gì, đây là lão yêu quái từ trong hang đi ra đúng không?

Cô nàng ở nước ngoài ngơ ngác nhiều năm trời rồi mà giọng điệu phát âm đều kém chị ta.

Trái tim bé nhỏ của Chu Ý đập thình thịch, nữ thần giỏi như vậy, làm fan áp lực quá.

Đúng rồi đấy, cô nàng là fan của Đường Quả, fan ngầm.

Lúc này, điện thoại của Đường Quả để chỗ cô nàng vang lên. Chu Ý ghé mắt nhìn qua, là "vai ác Kiều". Cô nàng run rẩy, biệt danh này là thế nào vậy?

"Quả Quả, điện thoại của chị."

"Nghe đi."

Chu Ý lè lưỡi, nghe điện thoại. Ở đầu dây bên kia, một giọng nói trầm thấp vang lên, "Alo?"

"Anh Kiều phải không ạ? Chị Quả Quả đang có việc, tôi là người đại diện mới của chị ấy, không biết anh Kiều tìm chị Quả Quả có việc gì?"

"À... Nói với cô ấy, nếu cần giúp đỡ, cứ đến tìm tôi." Giọng nói người đàn ông vẫn trầm thấp như cũ.

Lưỡi Chu Ý xoắn lại, chẳng lẽ đây là người tình của chị Quả Quả?

Đường Quả đến bên cô nàng, lấy điện thoại đi. Cô nhìn biệt danh hiển thị trên máy, miệng cười lên, "Sao lại gọi cho tôi rồi?"

"Dạo này thế nào?"

"Khá tốt, nhìn trúng một nhân vật, mấy ngày nữa đi thử vai, còn tham gia gameshow." Đường Quả cong môi lên, "Thanh danh hỏng rồi nên tôi tính đi theo con đường thực lực."

"Tôi có thể giúp em làm sáng tỏ."

Đường Quả châm chọc, "Anh... muốn giúp tôi làm sáng tỏ? Có mục đích gì? Lợi dụng áy náy của tôi?"

"Tôi xin lỗi."

"Không cần." Đường Quả cười tùy ý, "Kiều Nghiệt, anh yên tâm, mục tiêu trả thù của tôi không thể thiếu anh. Anh, cứ chờ đi."

Kiều Nghiệt đang âm trầm nhưng thực ra tâm trạng tốt hơn rất nhiều. Cô ấy nói muốn trả thù hắn? Cũng đúng, là hắn tự đẩy cô xuống vực sâu, cướp cô đi khỏi người cô thích nhất.

Hắn chưa bao giờ nương tay với kẻ thù, không nghĩ lại mềm lòng một lần, vì cô, không nỡ tiếp tục trả thù nữa.

Nhìn cô cố chấp trong vô vọng, hắn lại nghĩ đến mẹ hắn, một người phụ nữ cũng rất kiêu ngạo xinh đẹp. Bà tự tin, từ trước tới nay khinh thường tranh cướp tình cảm, cũng rất cố chấp.

Mẹ hắn sinh hắn ngày thứ hai đã mang hắn đi, dẫn đến cơ thể suy yếu, mấy năm sau thì mất.

Có lẽ, dáng vẻ cố chấp của Đường Quả khiến hắn nhớ đến mẹ hắn và mềm lòng.

Đường Quả cúp điện thoại, Chu Ý cẩn thận hỏi cô, "Vai ác Kiều là ai vậy chị?"

"Kiều Nghiệt."

"Kiều Nghiệt là ai cơ?" Chu Ý đột nhiên trợn mắt, "Chờ đã, chị nói Kiều Nghiệt? Là đạo diễn thiên tài hở ra một tí là mắng chửi người, thích bắt bẻ, một bộ phim có thể mắng đờ mờ diễn viên đến chục lần ấy hả?"

Đường Quả không thèm để ý mà gật đầu, "Đúng rồi đấy."

Chu Ý: "..." Mèn ơi, nữ thần của em có một chân với Kiều Nghiệt, thế mà vẫn còn bình tĩnh như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK