Kiều Nghiệt cướp điện thoại của Đường Quả, lướt lướt, cũng không để ý mấy lời chửi rủa trên mạng, "Em muốn thế à?"
"Anh quản em?"
"Em ghét tôi cũng không nhất thiết phải kéo chính mình vào." Kiều Nghiệt đặt hai tay lên vai Đường Quả, "Em sa ngã như thế, Tô Hòa chỉ càng vui vẻ. Hắn không biết chân tướng."
"Ai bảo em sa ngã?"
Đường Quả đẩy Kiều Nghiệt ra, bĩu môi, "Em chỉ muốn anh thử cảm nhận được cảm giác bị người ta chửi là thế nào thôi. Còn em á, ăn chửi thành quen rồi, thêm một người ít một người cũng chẳng có gì khác nhau."
Kiều Nghiệt thấy cô cười tủm tỉm, trong lòng có chút không thoải mái.
"Tình yêu cuồng nhiệt thời trung học" vì Đường Quả và Kiều Nghiệt mà ngày nào cũng trên hot search.
Hiện giờ người xem rất tò mò với bộ phim truyền hình này. Đúng, họ phát hiện ra, dù có mắng chửi Đường Quả thế nào, người ta vẫn vui vui vẻ vẻ like bình luận mắng đạo diễn Kiều Nghiệt.
Cái này khiến bọn họ cảm giác như nước đổ đầu vịt*, cực kì khó chịu.
(Convert: một quyền đánh vào bông - chắc cũng là kiểu làm mà không đạt được mục đích như nước đổ đầu vịt hay nước đổ lá khoai.)
Bọn họ còn lôi hết phim truyền hình với phim điện ảnh Đường Quả đã từng diễn ra chửi, người ta vẫn vui vui vẻ vẻ bấm like.
Quạu nha.
Giờ biết Đường Quả là nữ phụ của bộ phim này, antifan vui vẻ cười lớn, ngày nào cũng nhìn chằm chằm giờ phát sóng, chờ đến lúc đó bọn họ thỏa sức múa phím, nhất định phải ném đá Đường Quả đến máu chó ngập đầu, mãi mãi không thể ngẩng đầu trong giới giới giải trí.
Bạch Văn Văn nói, cô ta điên mẹ rồi, không có hứng thú đối phó với Đường Quả.
Hơn nữa ả cũng đang có vấn đề. Người có mức độ yêu thích cao nhất là Vệ Xuyên, 90, sắp lên đến 100, khiến ả rất mừng. Một người khác là Tô Hòa, mức độ yêu thích là 80.
Từ khi tuyên bố bên nhau, mức độ yêu thích của Tô Hòa không tăng lên.
Còn hai người số âm nữa. Bạch Văn Văn cảm thấy thật đau đầu.
Ả định vô tình gặp được Lương Triều, đáng tiếc, anh không những không để ý ả mà mức độ yêu thích còn giảm đi 10 giá trị, cũng thành -90 giống Kiều Nghiệt.
Mà Đường Quả bên này đang lôi kéo Kiều Nghiệt đi shopping.
Kiều Nghiệt không đồng ý, hiện tại bọn họ ra ngoài sẽ bị phóng viên đuổi theo chụp ảnh.
"Có đi hay không?"
"Không."
"Được." Đường Quả lấy điện thoại ra gọi cho Lương Triều, "Đi shopping..." Cô chưa nói xong, Kiều Nghiệt đã cướp điện thoại, cúp máy.
"Đi."
Đường Quả đã đen sì sì rồi, hiện tại còn xuất hiện cùng Lương Triều... Kiều Nghiệt xoa xoa thái dương, coi như hắn đang giúp đỡ bạn tốt đi.
Lương Triều bên kia đang định đồng ý: ?
"Đừng trêu Lương Triều, cậu ta không làm gì có lỗi với em." Kiều Nghiệt nghiêm túc nói, tắt máy của Đường Quả.
Đường Quả sửng sốt, nụ cười tắt dần, "Không đi nữa." Nói xong, cô quay người về phòng.
Kiều Nghiệt nhìn phòng khách trống trơn, nhíu mày lại.
[Kí chủ, cô có ý gì thế?]
Đường Quả không nhịn được cười, "Thống tử, gần đây mi hay đọc cổ văn đúng không?"
"Không vui nên thực hành một chút."
Hệ thống: ?Thực hành một chút?
"Bạch Văn Văn thế nào rồi?"
[Kí chủ, có bốn mục tiêu chinh phục, không mục tiêu nào thành công.]
"Nếu cô ta thất bại sẽ có hậu quả gì?"
[Tôi nghiên cứu qua rồi, kí chủ đại đại, hệ thống kia có chế độ trừng phạt. Nếu nhiệm vụ thất bại sẽ bị sét đánh, bên ngoài nhìn không ra được nhưng linh hồn bên trong sẽ bị thương.]
[Hệ thống kia cũng không phải thứ tốt, một khi cô ta chinh phục thành công, mấy người đó sẽ bị hút đi đa số vận khí. Chỉ cần Bạch Văn Văn không ở lâu với bọn họ, bọn họ sẽ càng ngày càng thảm.]
Danh Sách Chương: