Kiều Nghiệt thấy người bên trong đầm lầy, lại nhìn sang khẩu súng bên cạnh Đường Quả, chớp mắt đã hiểu có chuyện gì xảy ra.
Hắn đi đến trước mặt Đường Quả, không thèm khách khí mà ngồi xuống, cướp miếng thịt trong tay cô rồi gặm.
Đường Quả: "..."
Người xem: "..."
"Đạo diễn Kiều bình dân nhỉ."
"Miếng đó Đường Quả đang ăn mà."
"Này có tính là hôn gián tiếp không?"
"Èo ơi, hai người họ ở chung một chỗ mà? Chuyện thân mật hơn chắc chắn đã làm rồi, hôn tính là gì?"
"Hình như thế."
Đường Quả lấy miếng khác ra ăn. Nói thật, thịt động vật hoang dã rất ngon.
Vừa nãy chạy lâu như thế, có hơi đói.
Lương Triều không thèm nhìn, Kiều Nghiệt đến đây chứng tỏ Đường Quả có vị trí quan trọng trong lòng hắn.
"Tôi đến bàn với em về vai nữ phụ trong phim mới," Ăn xong một miếng thịt chim, Kiều Nghiệt nghiêm túc đi vào "trọng tâm", "Tôi đã sửa lại kịch bản một chút, sau khi em ra ngoài xem thử có hài lòng hay không."
Người xem: "..."
"Đạo diễn Kiều trong ngoài bất nhất, tìm Đường Đường bàn kịch bản cái gì, rõ ràng đang lo cho người ta chết mẹ."
"Đúng đúng, còn nói nghiêm túc như thế, tui cũng suýt nữa thì tin."
"Đạo diễn Kiều OOC rồi."
"Mọi người có phát hiện không? Ai gặp được Đường Quả cũng bị OOC."
Đường Quả nhìn Kiều Nghiệt, "Anh sửa lại cái gì?"
"Không có gì, sửa lại phần tính cách cho rõ ràng hơn, rất hợp với em."
"Tôi cũng sửa lại vai nam phụ." Kiều Nghiệt nheo mắt lại, "Tôi rất hài lòng."
Đường Quả chớp mắt, "Anh vào đây chỉ để bàn với em về phim mới?"
"Đúng vậy."
Kiều Nghiệt quay đầu sang một bên, tai đỏ ửng. Người xem nhìn thấy vội hú hét rầm trời.
"Đạo diễn Kiều hình như không biết là đang livestream?"
"Có lẽ là thế."
"Ha ha ha ha ha, chờ hình tượng của đạo diễn Kiều sụp đổ tiếp."
Đường Quả cong cong khóe môi, "Nếu anh hài lòng thì em không cần phải xem, em sẽ diễn nữ phụ."
"Ừ." Kiều Nghiệt đồng ý rồi nhìn xung quanh, thấp giọng, "Về sau phim nào của tôi tôi cũng cho em một vai, em thích vai nào cứ tự chọn. Không hài lòng, cứ việc sửa."
Người xem:
"Oh oh oh oh,cầu trời phát cho tôi một tá đạo diễn Kiều như thế này."
"A a a, tôi cũng muốn thế."
"Không phải lúc trước đồn đạo diễn Kiều bao Đường Quả à?"
"Tôi thấy lời đồn không sai, đúng là bao thật, bao cả đời."
Lương Triều ngồi một bên còn không muốn nhìn thẳng chứ nói gì đến tổ cứu viện của Thường Nguyên đi đằng sau.
Kiều Nghiệt này thật không có nguyên tắc.
"Anh nói rồi đấy." Đường Quả cười cười, "Về sau em lỡ diễn hỏng rồi hủy thanh danh của anh cũng đừng có trách em nha."
Đôi con ngươi tối tăm của Kiều Nghiệt chỉ có ý cười, "Không trách em, em vui là được rồi."
Một lúc sau, bộ đội đặc chủng đến nơi, nhảy dù xuống dưới.
Hai mươi mấy người nhìn Đường Quả và Lương Triều với ánh mắt phức tạp, đây là nhiệm vụ nhẹ nhàng nhất từ trước đến giờ.
Không cần làm gì cũng bắt được một nhóm tội phạm.
Trên máy bay trực thăng, họ cũng xem phát sóng trực tiếp, cảm thấy nể Đường Quả và Lương Triều vô cùng.
Đặc biệt là cô diễn viên Đường Quả này, làm họ phải đổi mới cách nhìn về diễn viên.
Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên watt&pad _phongnguyetnguyet_
Họ đến trước mặt Đường Quả, còn nhất trí với nhau, đồng loạt chào cô. Lúc ấy cô còn đang gặm thịt chim, hình ảnh vô cùng buồn cười.
"Các anh có đói không?"
Đường Quả chỉ thịt chim nướng, "Có muốn ăn miếng?"
Người xem cả nước cười vỡ bụng.
Bộ đội đặc chủng không ăn. Họ nói cảm ơn xong liền đến chỗ đầm lầy, kéo đám sát thủ đã bị chìm quá nửa người ra ngoài.
Danh Sách Chương: