"Mang máy sấy tóc sang đây, tôi sấy cho em."
"Lười lắm, không muốn đi."
Kiều Nghiệt: "..."
Hắn đứng lên, đi đến trước mặt Đường Quả, bế ngang người cô ra ngoài, đặt trên ghế sô pha rồi quay ra tìm máy sấy tóc, cắm vào ổ điện.
Trước đó hắn còn dùng khăn bông lau tóc ướt cho cô, còn hỏi, "Hài lòng chưa?"
"Cũng được."
Kiều Nghiệt bắt đầu sấy tóc cho cô. Đường Quả hài lòng cực kì, ngồi nghiêng về phía hắn hưởng thụ.
Hệ thống: Kí chủ, liêm sỉ đâu? Còn Kiều Nghiệt nữa, đã nói tình tình cổ quái cơ mà, sao chưa gì đã bị kí chủ đại đại OOC thế?
Chờ tóc khô rồi, Đường Quả còn tri kỉ đưa cho hắn một cái lược. Kiều Nghiệt nhận lấy, giúp cô chải đầu.
"Có người hầu hạ thật tốt quá đi."
"A Nghiệt, về sau chuyện sấy tóc giao cho anh đó."
Kiều Nghiệt dừng tay lại một lúc, đột nhiên hỏi, "Vậy lúc ngủ dậy, mặc quần áo cũng phải để tôi làm à?"
Cô càng ngày càng quá đáng.
Đường Quả quay đầu lại đối diện với ánh mắt hắn, khóe môi cong lên, "Nếu anh thích... Em cũng không phản đối. Anh chắc chắn muốn giúp em mặc quần áo sau khi ngủ dậy à?"
"Hả?"
Thấy bên tai Kiều Nghiệt đỏ lên nhanh chóng, Đường Quả hài lòng, là lão xử nam.
Cô chống tay lên ngực Kiều Nghiệt, cười cười, "Anh sẽ giúp phụ nữ mặc quần áo à?"
Cả người Kiều Nghiệt cứng đờ. Đối diện với nụ cười như có như không của cô, hắn cực kì hối hận, vì sao cái gì cũng phải chiều cô chứ.
"Nếu không thì anh học đi, không lỡ đến lúc đó lại luống cuống chân tay."
"Khô rồi đấy." Kiều Nghiệt đẩy cô ra, "Em đứng đắn chút."
Đường Quả cũng không giận, thuận thế ngồi bên cạnh hắn, "A Nghiệt, anh có thích em không?"
"Anh cái gì cũng chiều em, ngay cả chọn vai cũng để em tự chọn, giúp em kiện tập đoàn Vệ thị, cái gì cũng giúp em làm, thậm chí còn giúp em sấy tóc."
Cô nhìn chăm chú vào mắt Kiều Nghiệt, bật cười, "Này không phải thích thì là gì?"
Kiều Nghiệt không nói lời nào, cất máy sấy tóc đi.
"Anh không thừa nhận cũng không sao, dù gì em cũng sẽ sống với anh, ăn anh, bắt anh phải trả giá cả đời vì đã tổn thương em."
Kiều Nghiệt quay lưng về phía Đường Quả nghe được câu này, khóe môi hắn cong lên. Vừa hay, hắn cũng nghĩ như thế.
Trả giá?
Cô thích thì cứ để cô làm.
Lúc này, điện thoại của Đường Quả rung lên, là Chu Ý gọi, "Chị Quả Quả, tập đoàn Vệ thị gọi điện thoại, nói là muốn gặp chị."
Có thể không đi gặp Đường Quả sao?
Vì Kiều Nghiệt đã đăng giấy ủy quyền, cổ phiếu của tập đoàn Ngụy thị ngã giá. Sức ảnh hưởng của Đường Quả với Lương Triều quá lớn, nhân dân cả nước đều chờ tập đoàn Vệ thị cho một lời giải thích.
...
Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên watt+pad _phongnguyetnguyet_
Lương Triều cũng được mời đến nhà hàng của tập đoàn Vệ thị, Đường Quả cũng không ngạc nhiên.
Nhưng nhìn thấy những gương mặt quen thuộc trong trí nhớ, cô có chút ngoài dự kiến.
Người nhà họ Đường tới, ông Đường bà Đường tuy rằng rất nghiêm túc, nhưng lúc thấy cô, ánh mắt ngập tràn ấm áp.
Đường Duệ thì không nghĩ nhiều, vội bước về phía Đường Quả, vui vẻ gọi, "Chị ơi."
"Chị đây." Đường Quả cười lên rồi đi về phía ông Đường bà Đường, "Bố, mẹ."
Sắc mặt hai ông bà dịu đi một chút. Bà Đường không nhịn được mà rơi nước mắt. "Quả Quả, về đi con."
Một cảnh này bị phóng viên chụp được. Bọn họ lúc này mới vỡ ra, Đường Quả là con gái của tập đoàn Đường thị.
Vậy... Vậy mấy tin đồn Đường Quả vì danh lợi mà đá bạn trai là thế nào?
Người ta là con gái Đường thị, bản thân đã ngậm thìa vàng sinh ra, muốn lăn lộn trong giới giới giải trí không phải một giây hay sao?
Danh Sách Chương: