Nếu hỏi tâm trạng của Tô Hòa lúc này, gã là hận không thể đập chết Đường Quả.
Nhưng mà nơi nơi đều là flycam mini, một chút hình tượng gã cũng không dám phá vỡ.
Mấy năm nay gã như đi trên băng mỏng, nơm nớp lo sợ, địa vị chưa được củng cố hoàn toàn, không giống với các diễn viên phái thực lực khác như Thôi Nguyên Bân hay Sở Nặc.
Một khi hình tượng bị hỏng, mấy năm của gã uổng phí.
Đường Quả này là ác mộng của gã.
Lúc gã thấp nhất thì rời gã mà đi, lúc gã cao nhất thì đến phá hỏng cuộc sống của gã.
Tuy trên mặt không hiện ra, nhưng trong lòng Tô Hòa đã định tội chết cho Đường Quả.
Chờ gameshow này kết thúc, hắn nhất định sẽ khiến cô ta hối hận.
Bạch Văn Văn với Tô Hòa chỉ có thể lau bùn trên người, thay quần áo sạch sẽ rồi tiếp tục đi.
Tổ tiết mục ngay từ đầu đã nói sẽ không cung cấp cái gì, nếu bọn họ muốn có nước để tắm rửa, chắc chắn sẽ bị lên án.
Mà dù sao thì tổ tiết mục không phải lúc nào cũng mang theo nước tắm. Muốn tắm rửa phải phí rất nhiều sức người sức của.
"875, tôi muốn đổi phù Đảo Môi, cộng hai tấm phù Hạnh Vận nữa."
Tuy đã thay đổi quần áo sạch sẽ nhưng trên người đã ngấm bùn, thay rồi cũng ngửi thấy mùi bùn, có chút tanh hôi.
"Phù Đảo Môi ném lên người Lương Triều với Đường Quả, phù Hạnh Vận tôi với Tô Hòa dùng." Bạch Văn Văn có chút không chịu được, "Cậu nhìn phía trước giùm tôi với, đừng để xuất hiện bẫy nữa."
Bạch Văn Văn cũng không biết, 875 của ả ném phù Đảo Môi bị hệ thống của Đường Quả thu vào trong không gian.
Đi xuyên qua rừng cây, cuối cùng cũng đến núi đá.
Nhân viên công tác đã ở bên trên, ném dây an toàn xuống dưới.
Bọn Bạch Văn Văn cả đường đi khó ở, đến chỗ núi đá, đồng loạt liếc sang phía Đường Quả.
Editor: Phong Nguyệt
Chỉ đăng trên wa,ttpad _phongnguyetnguyet_
Người xem một mực chờ đợi cũng sôi trào.
"A a a, tui còn chưa ăn cơm nữa, chỉ chờ lúc này thôi."
"Vừa nãy cô ta dám chế nhạo ảnh đế Tô nhà ta, hiện tại ta muốn xem cô ta làm sao khóc."
"Văn Văn nhà mị hiền lành như vậy cô ta cũng dám cười, hiện giờ cười người hôm trước hôm sau người cười rồi."
Làm gì có ai may mắn đến mức đó chứ? Đi đường thuận lợi, không gặp chút nguy hiểm nào.
"Chờ Đường Quả khóc."
"Chờ Đường Quả vứt vali."
Đạn bắn bùm bùm chíu chíu kín cả màn hình, không thể ngăn lại được.
"A Hòa, cẩn thận một chút." Bạch Văn Văn nhìn Tô Hòa buộc dây an toàn, còn cẩn thận giúp gã kiểm tra một chút, khiến fan đang xem hú hét.
Tô Hòa cũng nắm tay rồi cổ vũ ả.
Hai chị em nhà họ Thôi bên kia ôm chầm lấy nhau, tỏ vẻ tôi rất sợ hãi, em trai tôi sợ độ cao, chị gái tôi cũng sợ độ cao khiến người xem cười ha ha.
Yên tĩnh nhất là Sở Nặc với Bạch Ngưng Tuyết, hai người tuy không nói chuyện nhưng phối hợp với nhau vẫn khá ăn ý.
Đường Quả với Lương Triều chung tổ, gọi là tổ có độc, còn là kịch độc.
Đường Quả cùng Lương Triều thắt đai an toàn, cũng không leo núi ngay.
Tất cả quan sát biểu cảm của Đường Quả, muốn nhìn xem xem cô đang nghĩ cái gì. Màn hình trả về một cảnh đặc tả cho cái vali, biểu đạt là gì ai cũng rõ.
Những người khác cũng liếc nhìn Đường Quả một cái rồi mới bắt đầu leo lên.
Vừa rồi Thường Nguyên nói, tổ đầu tiên lên trên được có thể yêu cầu tổ tiết mục làm gì đó.
Bạch Văn Văn với Tô Hòa liếc mắt nhìn nhau, yêu cầu của bọn họ là muốn nước tắm và quần áo sạch sẽ.
Cho nên hai người leo đầu tiên.
Theo sau là hai tổ còn lại. Đường Quả vẫn đứng tại chỗ không di chuyển. Cô uống nước, rồi lại ăn bánh quy.
Danh Sách Chương: