Mục lục
Đế Thiếu Kiêu Ngạo, Cố Chấp Sủng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi thấy rõ bộ dạng cô gái, có người nghi ngờ, “Sao giống cô gái nhỏ thế, trưởng thành chưa?”
Cũng có người cho rằng như vậy, “Anh Kiều và cô gái này quá xứng, Diêm Vương mặt lạnh nên có người vợ đáng yêu ấm áp.”
“Thân thể khác biệt như vậy, ở trên giường chắc chắn rất hòa hợp.”

Nghe thấy người trẻ tuổi nói như vậy, hai vị nhà họ Kiều sốt ruột kéo cao cổ lên.
Mắt của hai người không tốt, hơn nữa ánh sáng buổi tối không rõ lắm, thấy không rõ bộ dạng con dâu.
Trong lúc mọi người nghi ngờ, Ôn Đề Nhi khẩn trương trốn sau lưng người đàn ông.
Đây là lần đầu tiên cô đứng trước mặt nhiều người như vậy, còn trở thành nhân vật chính, khẩn trương là khó tránh khỏi.
Chỉ là trước đó Kiều Thừa Huân từng nói, không thích bị cô đụng vào anh, cho nên cô không dám động vào một góc áo của anh.
Cô gái nhỏ giọng châm chọc: “Cha mẹ anh nhiều thật…”
Hơn mười người đấy.
Kiều Thừa Huân thoáng quay đầu, cầm tay trắng của cô, kéo cô ra, trầm giọng nói: “Bọn họ đến nhìn cô.”
“Tôi có gì đẹp…” Chỉ thấy cha mẹ là được rồi, kết quả là mấy chục người, nhiều người hơn nhà cô lúc mở cuộc họp phê bình, cô chưa chuẩn bị tâm lý.
“Đi thôi.” Kiều Thừa Huân dẫn đầu đi vào nhà.
Ôn Đề Nhi vội vàng đuổi theo, trời sinh voi sinh cỏ, dựa vào may rủi thôi.

Gần!
Hai vị nhà họ Kiều rốt cuộc cũng thấy bộ dạng con dâu, đối với loại người thanh thuần đáng yêu coi như hài lòng, nhao nhao khen ngợi gật đầu, chỉ cần khuôn mặt không trang điểm quá đậm là được rồi.
Ôn Đề Nhi đứng trước mặt nhiều trưởng bối như vậy, dù đầu óc thông minh cũng cần phải tiêu hóa một lát, cuối cùng từ khí tràng không giống người thường của hai vị nhà họ Kiều, nhận ra bọn họ mới đúng là cha mẹ cô phải gặp.
“Cha, mẹ, chào hai người, con tên là Ôn Đề Nhi, hai người có thể gọi con là Đề Nhi.” Ôn Đề Nhi nở nụ cười thiên chân hồn nhiên, đáng yêu làm người ta khó có thể chống cự.
Hai vị nhà họ Kiều gật đầu liên tục, “Ôi chao, ôi, Đề Nhi, năm nay con bao nhiêu tuổi vậy? Đang làm công việc gì? Quen Thừa Huân nhà chúng ta bao lâu rồi?”
Ôn Đề Nhi mỉm cười nói: “Năm nay con 20 tuổi, khai giảng năm 3 ĐH, bây giờ được nghỉ hè, con và Thừa Huân…”
Cô cố ý kéo dài ngữ khí, ngẩng đầu nhìn Kiều Thừa Huân.
Vấn đề này, để anh trả lời.
Nghe thấy 20 tuổi năm 3 ĐH, sắc mặt hai người có chút cứng đờ rồi.
Cô gái này nhỏ hơn Thừa Huân nhiều như vậy, còn đang đi học, tương lai làm gì cũng không biết.
Kiều Thừa Huân lạnh lùng nhìn về phía cha mẹ, trầm giọng nói: “Ăn gì trước đã, đói bụng.”
Hai người: “…”
Ôn Đề Nhi cũng muốn im lặng tuyệt đối, không nghĩ tới Kiều Diêm Vương lạnh lùng với cha mẹ như vậy, đúng là người đàn ông không dễ dàng gần gũi người khác.
Hai người bắt đầu ngồi vào bàn, Ôn Đề Nhi ngồi bên phải Kiều Thừa Huân, ngồi bên phải cô là một dì, mà hai ông bà lại ngồi đối diện cô.
Làm cô bất ngờ chính là, Vạn Mỹ Trân lại ngồi cùng một bàn, nhưng mà ngồi ở bên cạnh bà Kiều, hai vị nhà họ Vạn cũng ngồi ở đây.
Nhìn vẻ mặt Vạn Mỹ Trân oán hận, Ôn Đề Nhi có dự cảm không tốt, bữa cơm này chắc là không thuận lợi rồi.
Cô cũng không biết, Vạn Mỹ Trân nghe được tin tức chính xác trong đám bạn của mình.........
Trước đây Ôn Đề Nhi có chồng chưa cưới, nhưng vẫn chưa đủ, dám dùng thủ đoạn hạ lưu quyến rũ anh Thừa Huân, làm hại anh Thừa Huân phải chịu trách nhiệm với cô.
Hôm nay cô ta nhất định phải vạch trần bộ mặt thật của người phụ nữ dâm đãng này trước mặt bác Kiều và dì Kiều!
Bữa tiệc chưa bắt đầu, Vạn Mỹ Trân nhanh chóng thiết kế: “Chị dâu, tên của chị là Ôn Đề Nhi à, là ai đặt cho chị thế, nghe qua giống như trẻ con vậy…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK