“Dạ.” Tiểu Minh yên lặng quay đầu xe.
Chạy khoảng hơn hai mươi phút, Kiều Thừa Huân căng to mắt, tầm mắt chưa từng rời khỏi dọc đường, sao không thấy bóng dáng của cô.
Chẳng lẽ đã về đến nhà rồi?
…
Dưới cầu vượt.
Ba tên du côn mặc quần áo cũ nát vây quanh một cô gái mặc sườn xám bó sát người.
Cô gái giả bộ trấn định dán sát lưng vào tường, rõ ràng sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, vẻ mặt vẫn bướng bỉnh lỳ lợm như cũ, đáy mắt còn có dứt khoát thấy chết không sờn.
Thực ra nội tâm Ôn Đề Nhi đã sớm bị sợ hãi bao phủ, nhưng lý trí bắt buộc cô phải giữ tỉnh táo không hoảng hốt.
Chỗ này là góc chết camera, hơn nữa hoàn toàn không có xe qua lại nơi này, từ lúc cô bị kéo vào từng vùng vẫy, cũng kêu cứu mạng, nhưng cô xui xẻo không gặp được người tốt bụng cứu mình.
Vốn nhiều lần thiếu chút nữa cô phá được vòng vây của bọn lưu manh, lại bị bọn họ vươn tay dài đen bẩn thỉu ra đẩy trở về.
“A…” Lần này dùng lực đẩy mạnh, cái gáy đập vào tường, khuỷu tay cũng bị trầy da, đau đớn làm cô cau mày lại.
“Ha ha… Cô bé, cháu ngoan ngoãn đi theo nhóm bọn chú đi.”
“Đi thôi, đi cùng chú đến nơi khác chơi đùa, chú đảm bảo sẽ làm cho cháu dục tiên dục tử.”
“Cô bé, cháu ăn mặc quyến rũ như vậy, không phải muốn cùng nhóm bọn chú chơi đùa sao? Đừng do dự, mấy chú rất được, bảo đảm sẽ làm cháu sung sướng đến ngất đi…”
Trứng thối!
Ôn Đề Nhi mắng thầm trong lòng, nghe mấy lời nói dâm đãng này cô không chịu nổi, thật sự muốn thiến mấy tên lưu manh này.
Nhưng mẹ kiếp, cô là một cô gái yếu đuối, liều mạng với mấy người khỏe mạnh kết cục sẽ càng chết thảm hơn.
Cứ kéo dài như vậy tình thế càng ngày càng nghiêm trọng, phải nhanh chóng nghĩ biện pháp thoát thân mới được.
Đinh…
Có rồi!
Ôn Đề Nhi nhếch môi cười mị hoặc, đáy mắt hiện lên vài phần lẳng lơ, “Chú à, cháu đột nhiên cảm thấy rất muốn đi tiểu, mọi người có muốn nhìn người ta đi tiểu không?”
Mấy tên lưu manh nghe thấy vậy, làm gì còn duy trì được, gật đầu liên tục.
“Nhanh đi đi, đi tiểu ở trong này luôn!”
“Nhanh lên, đồ dâm đãng này!”
Ôn Đề Nhi cười yếu ớt lắc đầu, “Đi tiểu ở đây không có ý nghĩa, người ta muốn đứng ở ven đường đi tiểu, không chỉ cho mọi người nhìn, còn cho xe đi ngang qua nhìn thấy nữa, đến lúc đó mọi người còn có thể lấy điện thoại quay video nha.”
“Có được hay không, nhỡ đâu cháu chạy thì làm sao bây giờ?” Một người trong đó coi như còn có chút lý trí.
Ôn Đề Nhi cười quyến rũ nói: “Mọi người có ba người, mỗi người đứng một bên, phía sau cháu là đường cái xe lui tới, cháu chạy ra đường không phải tìm chết sao?”
“Nói cũng đúng, lão đại, không bằng chúng ta để cô bé đó thử xem!”
“Bộ dạng cởi sạch quần đi tiểu ở ven đường, chúng ta còn có thể quay video, sau này mỗi ngày đều xem.”
“Lão đại, thử đi mà!”
Hai người em trai đã sắp kìm nén không được, lão đại cũng bị bọn họ thuyết phục.
“Dẫn cô ta đến bên đường đi!”
“Dạ!”
Cứ như vậy, Ôn Đề Nhi bị mấy tên ngu ngốc mang ra khỏi góc chết camera, còn dẫn cô đến bên đường.
Ôn Đề Nhi đứng ở ven đường ngựa xe như nước, ba người đàn ông đứng thành hình tam giác, hoàn toàn ngăn cản đường chạy trốn của cô, nếu như cô muốn chạy, vậy thì chỉ có thể chạy vào trong dòng xe cộ.
“Cô bé, nhanh cởi quần ra!” Có người sốt ruột, bắt đầu thúc giục.
“Nhanh cởi ra, chú đã mở quay video rồi, đừng lề mà lề mề nữa!”
Ôn Đề Nhi nở nụ cười quyến rũ an ủi, quay đầu nhìn dòng xe cộ.
Tìm đúng mục tiêu, xông ra ngoài.