Một lần nọ chúng tôi đi dạo trong siêu thị, bên cạnh có một đôi tình nhân đang hôn nhau, tôi quay đầu nói với Mr. Tô: "Anh mua hôn em đi."
Anh nói: "Không hôn."
Tôi tưởng anh khó xử, bèn kéo anh ra sau một giá sữa tươi rồi thúc giục: "Mau hôn em nào!" Anh liếc nhìn tôi, rồi kiêu ngạo quay ngoắt người bỏ đi.
Tôi cũng chỉ định đùa anh cho vui, chẳng mấy chốc đã quên bẵng chuyện này. Hôm đó là một ngày lễ, dòng người xếp hàng thanh toán trong siêu thị dài dằng dặc. Tôi và anh đứng giữa hàng. Anh đứng sau lưng bỗng nhiên gọi tôi: "Vy Vy."
Tôi quay đầu lại, anh bèn hôn tôi.
Mặt nóng bừng lên, tôi đẩy anh ra và nói: "Anh làm gì thế?"
Anh điềm nhiên trả lời: "Ban nãy ở kia vắng người quá không thể phát huy hết được."
********************
Một lần nọ, tôi thu dọn giá sách, lục ra được cuốn sổ lưu bút hồi cấp hai của Mr. Tô, trên đó có rất nhiều thông tin của bạn học cùng những lời chúc phúc. Có một người bạn viết rằng: Này, tôi luôn cảm thấy với tính cách của cậu, cậu sẽ phải cô độc cả đời đấy.
Tôi hỏi anh: "Anh thật sự không có mẫu bạn gái yêu thích ư? Không lẽ anh định sống như vậy cả đời.
Anh gập cuốn sổ lưu bút lại và nói: "Vì anh không biết khi nào anh mới gặp được em."