Tôi và Mr. Tô hẹn hò với nhau không bao lâu thì chị gái tôi đính hôn. Mr. Tô đưa tôi tới khách sạn, vừa định ra về thì bị ông cậu nhiệt tình của tôi kéo vào trong, tôi đành phải bấm bụng nói với cậu rằng anh là đàn anh cùng trường của mình.
Tất cả đàn ông đều bị kéo ngồi chung một bàn rượu, còn đám con gái chúng tôi thì ngồi uống nước ngọt và nói chuyện ở bàn phía sau.
Cậu tôi làm ở công ty môi giới hôn nhân, nhìn thấy một chàng trai không tệ thì có thói quen lập tức hỏi người ta đã kết hôn chưa. Cậu hỏi lần lượt một vòng, rồi hỏi tới Mr. Tô: "Cậu kết hôn chưa?"
Mr. Tô đáp: "Chưa ạ."
"Vậy tức là không có đối tượng nào muốn kết hôn phải không?"
Cậu tôi vốn dĩ chỉ định hỏi một câu trêu đùa vậy thôi, ai ngờ Mr. Tô đáp rất nghiêm túc: "Có rồi ạ."
Cậu tôi sững người, ngay sau đó Mr. Tô chỉ tay về phía tôi và nói: "Là cô ấy."
Đứng trên sân khấu, cậu khoác vai Mr. Tô đang mặc bộ vest thẳng thớm và nói: "Tôi mà nhìn nhầm cậu thanh niên này thì công ty môi giới của tôi cũng nên đóng cửa đi là vừa."
Cả hội trường cười ồ lên. Mr. Tô nắm tay tôi rất chặt, còn tôi thì nước mắt như mưa.
Ngày chúng tôi kết hôn, có một tiết mục gọi là bạn thân đặt câu hỏi. Một bác sĩ trẻ nhảy lên sân khấu hỏi Mr. Tô: "Trong hai người ai theo đuổi ai vậy?"
Hai chúng tôi đều đồng thanh nhận là mình.
Bác sĩ kia không chịu buông tha: "Bắt buộc phải chọn ra một người."
Tôi bịt miệng Mr. Tô lại và nói: "Là tôi, anh ấy là bác sĩ chữa trị cho tôi, chính tôi đã tán anh ấy trước."
Các bác sĩ bên dưới thi nhau huýt sáo, cả hội trường râm rang tiếng noi cười, bấy giờ tôi mới biết thì ra bác sĩ mổ chính cho tôi đáng lẽ sẽ là một người khác.
Người chủ trì còn chưa tuyên bố cặp vợ chồng mới được hôn nhau, thì tôi đã kiễng chân lên hôn chú rễ của tôi rồi.