Từ ngày quen tôi cho đến khi tôi tốt nghiệp đại học, năm nào đến sinh nhật, Mr. Tô cũng cầu hôn tôi một lần.
Mỗi năm anh lại mua một chiếc nhẫn cưới mới, địa điểm cầu hôn cũng được lựa chọn tỉ mỉ.
Sinh nhật năm thứ hai đại học của tôi, Mr. Tô nói: "Vy Vy, hai năm nữa hãy làm vợ anh nhé."
Sinh nhật năm thứ ba đại học của tôi, Mr. Tô nói: "Vy Vy, một năm nữa hãy làm vợ anh nhé."
Sinh nhật năm tốt nghiệp đại học của tôi: Mr. Tô nói: "Vy Vy, anh đã đợi được rồi, em có thể làm vợ anh không?"
Hai lần trước đó tôi đều cười hờ hờ nói với anh: "Anh đừng đùa nữa, em còn nhỏ mà." Bởi vì lúc đó tôi vẫn còn đi học. Tôi cảm thấy ngày ấy còn xa xôi lắm.
Đến lần cuối cùng này, tôi lấy hai chiếc nhẫn trong hộp ra, một chiếc đeo lên tay mình rồi đeo chiếc kia lên tay anh.
Anh nhìn tôi vẻ không hiểu. Tôi bèn đặt sổ hộ khẩu và chứng minh thư nhân dân lên mặt bàn, rồi cười ngọt ngào với anh.
Buổi chiều hôm đó, chúng tôi đi đăng ký kết hôn.