Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau cú va phải vô tình ấy, đã để lại ấn tượng rất sâu đậm trong tâm trí của Dương Tư Minh. Anh chầm chậm đi lên văn phòng của hắn Bạch Phong Thần.



Dương Tư Minh lịch sự gõ cửa, rồi đẩy nhẹ của vào. Bạch Phong Thần không để tâm vẫn đang chăm chú vào máy tính và một động giấy tờ trên bàn.



Dương Tư Minh và Bạch Phong Thần đều là bạn bè thân thiết từ khi còn bé, cả hai người đều sở hữu gương mặt tuấn tú cùng thân hình cao ráo chuẩn cực phẩm. Khác với Dương Tư Minh là một người thân thiện vui vẻ thì Bạch Phong Thần lại chính là kiểu người lạnh lùng khó gần, cả hai tính khí hoàn toàn khác nhau thế nhưng lại là bạn bè gắn bó với nhau từ lúc còn bé đến tận bây giờ.



Sau một hồi không thấy động tĩnh gì, Bạch Phong Thần lười nhác nhìn lên Tư Minh nhíu mày.



“Có chuyện gì?”



Bạch Phong Thần không mặn không nhạt hỏi anh, Dương Tư Minh vẫn đang bận tâm suy nghĩ về cô nhóc vừa nãy, nên khi nghe thấy tảng băng ngàn năm kia mở lời liền giật mình.



“Tôi đã xem xét về lời mời của cậu.”



Dương Tư Minh vui vẻ nói, mấy ngày trước Bạch Phong Thần có rủ anh về trường của hắn làm giảng viên. Lúc đấy Dương Tư Minh cũng đang phân vân vì anh không thể vừa làm việc trên công ty vừa làm giảng viên được, nhưng sau khi gặp cô nhóc kia khiến suy nghĩ của anh có phần thay đổi, tự nhiên lại muốn đảm nhiệm một lĩnh vực mới để trau dồi thêm kinh nghiệm.



Nghe xong lời Dương Tư Minh vừa nói, Bạch Phong Thần hiện lên ý cười nhàn nhạt. Rồi từ tốn lấy một tập hợp đồng ra đưa trước mặt anh.



“Nghĩ thông suốt rồi thì cậu có thể kí vào đây!”



Bạch Phong Thần vẫn phong thái ấy, hắn có ý định rủ Dương Tư Mình về làm giảng viên trường mình vì biết anh vẫn đang quá rảnh rỗi, vậy chi bằng qua trường phụ giúp hắn đi.



Rất nhanh Dương Tư Minh đã kí xong hợp đồng với hắn và chính thức về trường dạy, anh được sắp xếp một căn phòng làm vô cùng rộng rãi không khác gì phòng làm việc của tên Bạch Phong Thần kia cả hay nói cách khác là y hệt phòng làm việc của hắn.



………..



Bạch Phong Thần nổi tiếng là doanh nhân tài giỏi và trong trường hắn cũng được mệnh danh là tẳng băng di động, ông hoàng đánh rớt môn, kẻ huỷ diệt đồ án,…. Vì tính cách khó gần lại rất nghiêm túc khi giảng dạy nên không có sinh viên nào dám bén mảng đến bắt chuyện hay hỏi bài hắn, không ai cả chỉ trừ mình cô Đan Tiểu Nghiên.



Lúc ấy là khoảng thời gian khủng hoảng của sinh viên, mỗi người đều vắt chân lên cổ chạy đồ án thuyết trình, phải nói là deadline dí khiến ai cũng mệt mỏi.



Đan Tiểu Nghiên khi ấy cũng vậy mặc dù cô học rất giỏi nhưng mỗi khi đến môn xác suất thống kê là cô lại ngu người luôn. Cô luôn phải cố gắng rất tập trung vào bộ môn này vì độ ‘ảo diệu’ của nó. Xác suất thống kê cần chất xám và sự chăm chỉ rất cao. Nhiều sinh viên đã không qua khỏi môn này, Đan Tiểu Nghiên cũng không ngoại lệ, vấn đề thi cử luôn là nỗi ám ảnh của cô cùng hầu hết các sinh viên khác. Nếu có qua được môn thì cũng chỉ được ở mức điểm vừa đủ, khiến nhiều sinh viên khóc thét.



………..



Trong không gian căng thẳng của giảng đường, Bạch Phong Thần đang đứng trên giảng cho các sinh viên về hệ số



tương quan, vẻ mặt chăm chú của hắn thật là anh tuấn, với sống mũi cao, mắt phượng, mày ngài, khiến cho anh càng điển trai.



Khác với vẻ tập trung ở trên, phía những bàn cuối Tiểu Nghiên ngồi thì chỉ còn vỏn vẹn vài người đang chăm chú nghe giảng. Đan Tiểu Nghiên nằm gục suống bàn mà ngủ, thực sự cô đã quá kiệt sức vì hôm qua cô đã phải thức suốt đêm để làm bài luận. Thậm chí cô đã ngủ quên đến khi báo thức reo cô mới mệt mỏi đứng dậy để chuẩn bị lên trường.



Bạch Phong Thần đứng trên giảng đường nheo mắt xuống phía dưới, tầm nhìn của hắn dừng lại ở thân hình mảnh khảnh của Tiểu Nghiên đang gục xuống bàn.



“Đan Tiểu Nghiên!”



Hắn lãnh đạm gọi tên cô khiến một vài sinh viên đang ngủ gật cũng phải giật mình, Tiểu Nghiên đang chợp mắt thì bị gọi dậy không khỏi hoang mang, cô đứng thẳng nhìn vào mặt thầy Bạch với vẻ mặt mệt mỏi.



“Dạ.”



Cô gấp gáp trả lời hắn, tuy Đan Tiểu Nghiên có quen biết thầy Bạch từ lâu nhưng cô vẫn không bao giờ dám liều lĩnh ngủ trong giờ của hắn. Đối với Tiểu Nghiên thì Bạch Phong Thần chính là hình tượng đại ác ma, hồi bé cô chỉ nghĩ là hắn lạnh lùng không thích giao tiếp thôi nhưng sau khi học môn của hắn cô mới giác ngộ.



“Cuối giờ xuống văn phòng gặp tôi!”1



Vẫn vẻ mặt lạnh như băng đó khiến Tiểu Nghiên lạnh sống lưng, cô cúi người gật đầu rồi ngồi xuống.







Vote



323



1741



Lan Anh



tên anh nam chính trù tượng ghê, phong thần kkk







Vitamin Đạo Đức



gọi vk xuống phòng để làm j con ng ta à. ko đc đâu nha thấy. mới chương 2











27/04

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK