Vì Triệu Lâm lớn hơn Minh Khuê 2 tuổi nên không học cùng lớp.
Lớp của Hạ Minh Khuê là ở tầng 2 còn lớp của Triệu Lâm ở tầng 4 tòa 1 dành cho học sinh tiểu học.
Sau khi đưa Minh Khuê vào lớp thì hắn cũng đi lên lớp của mình vừa vào chỗ ngồi tự dưng hắn nhớ lại gương mặt của cô hình như càng ngày càng đáng yêu rồi thật muốn lúc nào cũng ở sát cô.
Vừa tan học cái là hắn đã đi ngay xuống lớp cô đúng lúc hắn nhìn thấy có một bé trai đang đưa cho cô một hộp quà.
Hắn không thích có ai đến gần quá với Tiểu Khuê của hắn.
Trong đầu hắn bây giờ chỉ có 1 ý nghĩ duy nhất là trói buộc cô với mình.
Hắn chạy lại chỗ cô kéo tay cô đi theo mình đi được 1 lúc hắn thấy đằng sau có tiếng khóc lúc này hắn mới lấy lại sự bình tĩnh của mình thấy cô khóc hắn rất hoảng không biết làm gì hết chỉ biết ôm cô và nói:
- Tiểu Khuê ngoan nín đi anh đưa em đi ăn kem được không.
- Hức.. Anh làm em đau.
Bây giờ hắn mới nhìn đến cổ tay của cô đã đỏ lên 1 mảng rồi hắn vội xoa tay cho cô bé:
- Anh xin lỗi. Sẽ không có lần sau.
Sau một hồi cũng dỗ được cô bé nín hắn lại nhớ đến hộp quà vừa rồi và hỏi cô về nó.
Giọng nói trong trẻo ngọt ngào của trẻ con do vừa nín khóc cất lên mang theo một ý vị hờn dỗi:
- Bạn ý bảo em rất đáng yêu. Bạn ý tặng cho em rất nhiều kẹo mà em thích, bạn ý còn bảo sẽ mua cho em tất cả những thứ em thích.
Khi nghe những lời nói kia hắn thật sự muốn nhốt cô bên cạnh mình rồi.
Hắn đột nhiên ôm chặt cô và bảo:
- Em thích cái gì anh cũng mua cho em không được phép nhận đồ của người khác tặng đặc biệt là con trai nghe chưa !?
Cô bé tròn mắt với một biểu cảm ngây ngô hỏi lại:
- Tại sao ạ ?
Cậu bé nhìn cô bé không nhịn được mà thơm một cái vào cặp má bánh bao của cô:
- Vì họ sẽ mang em đi khỏi anh. Họ là người xấu.
- Em không muốn rời khỏi anh.
- Vậy nên không được nhận quà và chơi cùng họ.
- Vâng.
Sau đó Triệu Lâm đưa cô đi ăn kem.
Kèm theo mỗi bước đi của 2 người đều là những cặp mắt dõi theo và những tiếng chụp ảnh vang lên.
Có rất nhiều người còn chạy lại chỗ Minh Khuê cho kẹo nữa.
Đúng thật có một gương mặt loli và một thân hình trẻ con này rất phiền phức đây là suy nghĩ trong đầu hiện tại của Hạ Minh Khuê và điều quan trọng là cô không được phép rời khỏi khuôn mẫu hình tượng của nguyên chủ.
Hiazzz thật khổ!
Gương mặt của Triệu Lâm càng ngày càng trầm xuống rồi kéo cô vào 1 gian phòng riêng đặt trước.
Bây giờ hắn càng muốn chiếm hữu cô cho riêng mình nhưng nhìn đến gương mặt ăn đến hồn nhiên của cô thì hắn lại không nỡ nhìn cô buồn hắn muốn làm cho cô thật vui vẻ, muốn đặt cô trêи đầu quả tim để cưng sủng.
Nhưng nghĩ thì dễ còn thực hiện được hay không thì chỉ có thể dùng thời gian để kiểm nghiệm mà thôi.
Chính tại hôm nay hắn đã tự nói với bản thân mình phải làm cô thích mình và nguyện ở bên cạnh mình mãi mãi, hắn sẽ luôn cưng chiều cô không để cô chịu bất kỳ sự uất ức nào, không để nước mắt cô phải rơi trêи gương mặt của cô chỉ được phép tồn tại nụ cười ngây thơ ngọt ngào.
Nhưng hắn nào biết tương lai người mà hắn để trêи đầu quả tim bây giờ cũng là người mà sau này khóc vì hắn rất nhiều.