• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạc Khâm không khỏi nhìn Lạc An công chúa thêm vài lần.

Hắn đã tự cảm thấy rằng bản thân cuồng ngạo, phách lối, ăn nói ngang ngược là thế nhưng nếu so ra thì tiểu cô nương trước mặt này cũng không thua kém hắn bao nhiêu đi?

Biết cách nói móc người như vậy? Cô nói xấu người khác ngay trước mặt họ nhìn ổn sao?

Tề Minh Khuê cũng thẳng thừng nhìn vào đôi mắt phong tình câu nhân của mỹ nam đối diện.

Khuôn mặt nàng lúc này không khác bào 1 chú nhím nhỏ với thân thể đầy gai có thể phản công người khác bất cứ lúc nào!

Ánh mắt của tiểu cô nương thật làm người ta bất giác như muốn tiến vào khám phá, xuyên thấu con người của cô.

Mạc Khâm không khỏi có 1 chút thất thố nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Tề Minh Khuê.

--------

Hoàng hậu liếc mắt nhìn hoàng thượng.

Ánh mắt biểu thị rõ ràng rằng.

" Mau nhìn xem nữ nhi bảo bối và tiểu tử Mạc Khâm này như thế nào? "

Hoàng thượng nhận thấy ánh mắt của hoàng hậu nhà mình không khỏi trừng mắt nhìn về phía Mạc Khâm.

Ông có chút không nói lên lời. Tiểu tử này cũng coi như là ông nhìn lớn lên từ nhỏ. Nhưng chung quy vẫn là rất không đành lòng nha!

" Củ cái trắng nhà ông nuôi nấng, nâng niu từng chút một lại để 1 con heo khó ở như Mạc Khâm mang đi. Đành lòng sao?.... Phi! Con gái bảo bối của ông mới không phải là củ cải trắng, ít nhất thì con gái ông phải là viên ngọc quý! Đúng chính là viên ngọc quý! "

Hoàng thượng nhanh chóng đi đến tách Tề Minh Khuê ra khỏi tầm mắt của Mạc Khâm.

Ánh mắt ông trắng trợn nhìn vào Mạc Khâm không có chút thiện ý nào như mang ý cảnh giác, đề phòng khi phát hiện đối phương đang nhăm nhe bảo bối lại như cảnh cáo đối phương tránh xa bảo bối của mình ra.

Quay đầu ông cười hòa ái nói.

- Khuê nhi thân thể không khỏe không nên đứng lâu mau ngồi xuống.

Tề Minh Khuê không khỏi có chút bất đắc dĩ nhìn phụ hoàng của mình.

-----------

Nguyên lai cô còn quên mất xung quanh mình còn có 1 phụ hoàng muốn khư khư giữ nữ nhi của mình kèm theo đấy lại còn 4 vị ca ca muội khống.

"Như vậy thì bảo cô công lược người ta kiểu gì đây?"

Tiểu Bạc trong đầu không ngừng cổ vũ cho Hạ Minh Khuê.

- Tiểu tỷ tỷ, ta tin tưởng tỷ nhất định có thể làm được. Phải chăm chỉ làm nhiệm vụ. Hơn nữa người này cũng rất là đẹp nha!

Đừng tưởng nó không biết cái gì!

Làm gì có chuyện cô không làm được chẳng qua là do mấy ngày nay an nhàn quá nên sinh lười mà thôi!

Hơn nữa người kia lại rất đẹp mắt nó mới là không tin 1 người nhan khống như tiểu tỷ tỷ sẽ vỏ qua hắn đâu!

-----------

Hoàng hậu cảm thấy không khí có chút xấu hổ. Bèn lên tiếng để chuyển đổi chủ đề.

- Mẫu hậu nghe nói dạo này con đang nghiên cứu về y thuật hơn nữa cũng lên được rất nhiều danh sách món ăn mới cho các tửu lâu trong kinh thành. Hay là danh sách món ăn và khai vị ở bữa tiệc tẩy trần ngày mai của Chiến vương giao cho con sắp xếp?

Tề Minh Khuê cũng đang có ý định này. Ngày mai cũng xuất hiện vị thần y đức cao vọng trọng phiêu bạt giang hồ Mạc Hạo Kỳ.

Người này y thuật cao minh là người của mình thì tốt mà bất quá nếu là phe đối địch, mang đến bất lợi cho cô thì Hạ Minh Khuê cô bắt buộc phải loại bỏ hắn.

Đối với cô trải nghiệm nhân sinh này nó cũng giống như chơi 1 bàn cờ. Mà mỗi một người ở đây là 1 quân cờ do cô điều khiển.

Đương nhiên vẫn có những sự ngoại lệ, cô không đặt tình cảm với người nào ở đây nhưng nếu như nhìn thuận mắt cô thì vô vẫn sẽ có những sự chiếu cô nhất định.

Tiểu cô nương trầm tư mang theo dáng vẻ đoan trang quy củ, giống mèo nhỏ ngoan ngoãn, phá lệ có chút đáng yêu.

Mạc Khâm không nhịn được khóe môi kéo lên 1 đường cong, hiếm khi có 1 nụ cười mà có thể phát ra từ trong tâm hắn chứ không phải là nụ cười lấy lệ.

Giọng nói nhu thận, ngọt ngào của thiếu nữ vang lên.

- Nếu Chiến vương gia không chê thì ta sẽ lên thực đơn cho bữa tiệc.

Nam tử huyết y 1 mạt ý cười, giọng nói mang ý vị cợt nhả.

- Được An Lạc công chúa lưu tâm là phúc của ta nào có sự chê trách.

-------Tiểu kịch trường -----

Hiện tại trêи 1 hành lang vắng vẻ đang diễn ra 1 màn hái hoa tặc, cưỡng bức con trai nhà lành.

.... : Tiểu Khuê, về nhà lại hôn!? Ở đâu đang có người!

Hạ Minh Khuê : Chàng ngại cái gì? Cũng không phải chưa từng hôn, hơn nữa trêи người chàng có chỗ nào mà ta chưa thấy qua!?

..... : ..... Còn có thể thẳng thắng như vậy? Đây được coi là cưỡng bức có được không!?

Tiểu Bạch : ..... Mệt tâm!

Có 1 chủ nhân hay ngại ngùng!

Có 1 kí chủ não thô, không rụt rè!

Nó cũng không biết nên làm sao!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK