• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

1 giấc ngủ này là kéo dài đến chiều tối.

Lãnh Minh được Tần Trạm ôm trong ngực mà ngủ.

Thân hình của Lãnh Minh so với Tần Trạm chính là thấp hơn rất nhiều.

Chiều cao chênh lệch chính là người gần m7 còn người m85 ấy.

Cậu nằm trong ngực Tần Trạm gần như là cả người đều được hắn bao bọc ở trong.

Lúc này đôi mắt đen nhánh của Lãnh Minh mở ra.

Đôi mắt mang theo chút hơi nước, long lanh do vừa mới tỉnh.

Quả thực nhìn rất manh!!!

Gương mặt xinh đẹp, vô hại của cậu cộng với cái biểu cảm kia quả thực làm cho người ta muốn khinh dễ cậu!

Nhưng nhìn thế nào cũng cảm thấy trong bộ dáng ngốc ngốc bạch ngọt của cậu có 1 tia ủy khuất.

Tiểu Bạch kiềm chế không được mà đưa ra nghi vấn.

Nhìn như thế nào cũng có cảm giác Tiểu tỷ tỷ thật đáng thương ah.

Không lẽ là gặp ác mộng khi ngủ dẫn đến sợ hãi tỉnh dậy?

Nó cứ như vậy mà suy nghĩ miên man.

Cuối cùng vẫn là không nhịn được mà hỏi Hạ Minh Khuê.

- Tiểu tỷ tỷ làm sao vậy?

Lãnh Minh vẫn 1 bộ dạng bất động trong vòng tay của Tần Trạm.

Đôi mắt ngấn nước của cậu vẫn nhìn chằm chằm về phía trần nhà.

Mãi đến 1 lúc sau, Tiểu Bạch mới nghe được tiếng đáp lại của Tiểu tỷ tỷ nhà nó.

- Đói.

Quả thực là quá đói!

Đói đến tỉnh!

Tiểu Bạch lúc này mới ngớ người.

Sao nó lại quên mất Tiểu tỷ tỷ nhà nó từ chiều qua đến giờ vẫn chưa có ăn cơm.

Phải biết Tiểu tỷ tỷ nhà nó chính là chưa có hồi phục năng lượng ah!

Năng lượng nguyên bản của Tiểu tỷ tỷ nhà nó phần lớn hiện giờ vẫn còn đang bị phong ấn.

Mà cách để phá giải phong ấn chỉ có 1 đó là để Tiểu tỷ tỷ nhà nó tự điều động năng lượng để bứt phá phong ấn.

Còn lại 1 phần nhỏ lực lượng thì sau mỗi lần sử dụng quá đà sẽ dẫn đến cơ thể so với người bình thường còn muốn yếu hơn.

Đã thế chiều hôm qua Tiểu tỷ tỷ nhà nó hình như là vừa mới đánh nhau, mà đánh nhau tức là sẽ điều động năng lượng nguyên bản.

Cũng là sẽ biết đói, biết mệt ah!

Nó lúc này quả thực cũng thực hoảng.

Có khi nào Tiểu tỷ tỷ nhà nó sẽ đói chết hay không?

Hiển nhiên mỗ vị hệ thống nào đó không có nhận thức về kiến thức sinh học rằng con người qua 1 ngày chưa ăn cũng không thể chết.

Lãnh Minh ngồi nghe Tiểu Bạch không ngừng nói nhảm trong đầu liền trực tiếp muốn che đậy nó.

Nói cũng thực lạ chính là Hạ Minh Khuê trong đầu vừa nghĩ muốn nó im lặng thì Tiểu Bạch liền sẽ không nói được.

Cứ như vậy mà những lúc nó lên cơn làm 1 người mẹ già ngồi lảm nhảm thì Hạ Minh Khuê liền che đậy nó.

Lúc này Lãnh Minh thấy cánh tay đang ôm mình đã động đậy.

Cậu ngước mắt lên nhìn về phía Tần Trạm.

Cặp lông mi dài và cong như cánh quạt đang từ từ mở ra.

Đập ngay vào mắt người nhìn là 1 đôi mắt sắc bén, lạnh lùng.

Nhưng ngay sau khi Lãn Minh nói ra 1 chữ.

- Tỉnh?

Ngay lập tức sự sắc bén, đề phòng ở đáy mắt rút đi và thay thế vào đó là 1 đôi mắt tùy ý, lười biếng lại có chút ôn thuận.

Hắn nhìn về phía người trong lòng, khóe môi không kiềm chế được mà kéo lên 1 đường cong, ý cười nhuốm lên đầy tận đáy mắt.

- Ừm.

Lãnh Minh ở trong ngực hắn rất tự nhiên ủy khuất, dựa vào người hắn.

- Em đói...

Câu nói này của Lãnh Minh rất bình thường, nhưng khi Tần Trạm nghe lại biến thành 1 câu nói trách cứ, ủy khuất, giận dỗi của cô vợ nhỏ?

Đây là cậu đang bắt đầu ỷ lại hắn sao?

Tần Trạm hắn nghĩ như vậy không khỏi ngày 1 cao hứng.

Tiểu lão bà nhà hắn lúc này đã bắt được về tay rồi thì đương nhiên càng phải sủng!

- Em ăn gì? Anh gọi người đưa đến.

Lãnh Minh nhìn hắn cao hứng như vậy, cậu cũng không khỏi vui vẻ.

- Ăn gì cũng được, tùy tiện đi.

Tần Trạm nghe vậy không khỏi nhíu mày.

- Ân.

Bây giờ hắn mới để ý Tiểu lão bà nhà mình quả thực là gầy không chịu được.

Là 1 cậu thanh niên đang trong tuổi trưởng thành làm sao có thể bé như vậy.

Nhỡ đâu bị người ta khi dễ thì làm sao?

Không được.

Tần Trạm hắn phải lên kế hoạch vỗ béo cho Tiểu lão bà nhà mình.

Hiển nhiên mỗ vị nam nhân nào đó sau 1 ngày ôm người trong lòng ngủ cùng vẫn không phát hiện ra cái gì.

Tần Trạm đứng dậy gọi đồ ăn, hắn còn rất cẩn thận mà điều chỉnh nhiệt độ nước tắm chuẩn bị cho Lãnh Minh.

Sau đó tự mình bước ra phòng khách tắm rửa, vệ sinh.

Trong đầu óc của Hạ Minh Khuê nói chuẩn ra là bắt đầu sinh ra 1 tia ỷ lại đối với hắn.

Cô hiện tại có thể xác định rõ ràng.

Người này là người mà cô nhận định.

Không 1 ai có thể thay thế hắn.

Cô là tình nguyện dung túng cho hắn.

Hắn muốn cô ỷ lại hắn, cô sẽ như vậy.

Hình như... Hạ Minh Khuê cô đối với người này đều là không có giới hạn.

Bất kể hắn làm gì, hắn như thế nào Hạ Minh Khuê cô đều sẽ đứng về phía hắn, bảo hộ hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK