Hôi trường cực kỳ yên tĩnh.
Nữ nhân viên quan hệ xã hội cầm lấy micro, giọng nói rõ ràng, "Các bạn giới truyền thông thân mến, ngày hôm nay N.E tổ chức buổi họp báo là muốn tuyên bố một tin tức. Cung Âu tiên sinh và Thời Tiểu Niệm tiểu thư quyết định chấm dứt mối quan hệ. Các bạn ruyền thông có thể có hỏi năm vấn đề, bây giờ có thế bắt đầu đặt câu hỏi."
Một thông báo ngắn gọn dứt khoát vừa mới nói ra, tất cả hội trường đều xôn xao, các ký giả còn chưa từ bên trong năm chữ chấm dứt mối quan hệ tỉnh táo lại, đã muốn đặt câu hỏi.
Tất cả mọi người cứng đờ ngồi ở chỗ đó.
Thời Tiểu Niệm yên tĩnh ngồi ở chỗ đó, đôi tay đặt lên bàn, trên ngón áp út đã không còn đeo nhẫn.
Cung Âu ngồi ở bên cạnh cô, bình tĩnh thong dong.
Rốt cục, có phóng viên phục hồi tinh thần, giơ tay lên đặt câu hỏi, "Không phải Cung tiên sinh và Thời tiểu thư mới chính thức quen nhau chưa được bao lâu sao, cách buổi họp báo công bố tình yêu chưa được bốn tháng, tại sao đột nhiên tuyên bố chấm dứt mối quan hệ rồi"
"…"
Thời Tiểu Niệm yên tĩnh ngồi ở chỗ đó, không làm người lên tiếng.
Cung Âu hạ thấp tầm mắt một chút, nhìn micro trước mặt nói, tiếng nói trầm thấp, "Đây là quyết định chung của chúng tôi, chúng tôi đều cho rằng nhanh chóng kết thúc đoạn tình cảm này sẽ tốt hơn."
Thời Tiểu Niệm ngồi ở chỗ đó, lẳng lặng nghe.
Được lắm, quyết định chung.
Từ đầu tới đuôi, cô đã quyết định bao nhiêu chuyện.
"Nói đúng ra là chia tay trong hòa bình à" phóng viên dời tầm mắt nhìn về phía Thời Tiểu Niệm, "Thời tiểu thư, trước đây có tin đồn nói tình yêu của hai người không được Cung gia xem trọng, có phải do đối mặt với áp lực lớn như vậy nên mới chia tay"
Trực tiếp hỏi cô.
Thời Tiểu Niệm khẽ run rẩy, nhìn về phía ánh đèn trước mặt mỉm cười nói, "Không thể nào, xin mọi người đừng phỏng đoán tùy ý."
Cô nhất định phải nghiêm ngặt chấp hành theo hiệp ước chia tay, không thể để cho Cung Âu bị bôi đen.
"Thời tiểu thư, thời điểm hai người công bố tình yêu là khi bắt đầu tuyên bố về sự ra đời cảu dòng người máy Mr, hiện tại chấm dứt quan hệ lại trong thời gian dòng người máy Mr lần đầu được tung ra ngoài thị trường, đây có phải là một hình thức quảng cáo không" lại một phóng viên khác hỏi.
Lại là trực tiếp đối đầu với cô.
Đều biết không hỏi được từ Cung Âu một cái gì.
"Cung Âu không cần phải dùng hình thức quảng cáo như vậy."
Thời Tiểu Niệm quay về phía micro bình tĩnh nói, lời này không phải là giả, cho nên cô nói rất tự tin.
"…"
Cung Âu ngồi ở bên cạnh, đôi con ngươi đen thật sâu nhìn chằm chằm vào cô, đôi mắt phản chiếu gương mặt của cô, môi mỏng khẽ nhếch.
Lời của cô vừa dứt, một phóng viên khác lại giơ tay hỏi vấn đề khác, "Thời tiểu thư, hiện tại hai người từ người yêu biến thành bạn bè bình thường, vậy hai người còn có thể tiếp tục lui tới hay không"
Phóng viên vẫn phải suy nghĩ cẩn thận khi đưa ra câu hỏi, kỳ thực càng muốn hỏi Thời Tiểu Niệm giấc mộng hào môn bị nghiền nát là tư vị gì.
Nhưng đối mặt là Cung Âu, vẫn phải hỏi những vấn đề an toàn.
"Tất cả các câu hỏi cuả các người đều hướng về cô ấy, thật là thú vị"
Âm thanh giận dỗi của Cung Âu bỗng nhiên vang lên.
Tất cả mọi người sửng sốt.
Thời Tiểu Niệm chuyển tầm mắt nhìn về phía Cung Âu, trên gương mặt Cung Âu mơ hồ có sự tức giận, đôi con ngươi đen nham hiểm mà nhìn đám phóng viên phía trước.
Vào lúc này còn che chở cho cô là hư tình giả ý hay vẫn là thật lòng
Là muốn cho người ta thấy hắn tốt với bạn gái trước bao nhiêu sao, như thế sẽ bảo hộ được hình tượng của chính mình .
Cung Âu quay về micro lạnh lùng thốt, "Chúng tôi đương nhiên"
"Chúng tôi đương nhiên là sẽ không liên lạc với nhau nữa." Thời Tiểu Niệm đánh gãy lời cuả Cung Âu, mỉm cười nói.
Cơ thể Cung Âu hơi nghiêng về phía trước, âm thanh kẹt ở trong cổ họng, trong phút chốc sắc mặt lạnh dần xuống, đôi mắt đen không thể tin trừng mắt về phía Thời Tiểu Niệm.
Người phụ nữ này đang nói cái gì vậy
Hắn không phải cường điệu nói nói chia tay trong hòa bình sao, tại sao còn nói cái gì sẽ không liên lạc với nhau nữa, cô muốn làm gì
Thời Tiểu Niệm vừa dứt lời, âm thanh tách tách càng thêm lợi hại, đèn chớp làm lóa đôi mắt của cô.
"Tại sao không muốn liên lạc nữa, xin Thời tiểu thư hãy giải thích."
Một phóng viên nào đó hỏi vấn đề cuối cùng, đây cũng là vấn đề mà tất cả phóng viên muốn hỏi.
Thời Tiểu Niệm nỗ lực duy trì nụ cười, không nhìn tới sắc mặt Cung Âu bên cạnh, quay về micro bình tĩnh nói, "Mặc dù là chia tay trong hòa bình, nhưng chia tay chính là chia tay, tương lai sau này chúng tôi đều sẽ có tình yêu khác, vẫn duy trì liên lạc với người cũ ngược lại sẽ mơ hồ tạo thành cái gai đâm vào trong lòng bạn trai/ bạn gái mới của chúng tôi."
"…"
Cung Âu nhìn chằm chặp Thời Tiểu Niệm.
Người phụ nữ này quyết tâm không muốn gặp hắn nữa.
"Vì thế nên nghiêng về sau khi chia tay không liên lạc không lui tới nữa, chúc phúc lẫn nhau là tốt rồi." Thời Tiểu Niệm mỉm cười tiếp tục nói, kết thúc vấn đề cuối cùng.
Cung Âu nhìn chằm chằm cô, gần như im lặng.
Cô đã coi hắn là quân địch rồi.
Cô trả lời hòa bình không chê vào đâu được, nhưng trên thực tế chính là muốn cùng hắn triệt để mà rũ sạch quan hệ, không còn bất kỳ quan hệ nào, lời này từ trong miệng cô nói ra, còn thể hiện sự kiêu ngạo của người bình dân.
Cô không trông ngóng hắn, không dây dưa với hắn nữa.
"…"
Cung Âu ngồi ở chỗ đó, sắc mặt khó coi có chút không kềm chế được.
Bị Thời Tiểu Niệm coi là quân địch thì không tính là gì, nhưng từ bây giờ cô không muốn hai người còn liên lạc với nhau nữa, điểm ấy làm cho hắn tức giận.
Thời Tiểu Niệm mỉm cười ngồi ở chỗ đó.
"Mỗi người rồi sẽ có tình yêu mới, Thời Tiểu Niệm, ý cô muốn nói là giữa hai người có người thứ ba à" từ trước đến giờ trí tưởng tượng của phóng viên đều rất phong phú.
"Không có."
Thời Tiểu Niệm khẽ nói.
"Buổi họp báo đến đây là kết thúc, cảm ơn các bạn giới truyền thông đã đến." Nữ nhân viên quan hệ công chúng nói ngắn gọn kết thúc buổi họp báo, không cho những phóng viên kia tiếp tục hỏi nữa.
Loại họp báo như thế này vốn không cần dài dòng.
Thời Tiểu Niệm đứng lên, hướng các ký giả trước mặt hơi nghiêng mình cúi chào, sau đó cùng nhân viên đi ra ngoài, cung Âu đi ở phía sau cô.
Thời Tiểu Niệm đi tới phía sau gian phòng, Phong Đức và Mr Cung chờ đợi ở đó.
Mr Cung đứng ở nơi đó, trên tay kéo một valy phong cách phục cổ.
Thời Tiểu Niệm đi về phía trước, liền nghe thấy âm thanh tức giận của Cung Âu vang lên ở sau lưng cô, "Thời Tiểu Niệm, em có ý gì"
Hắn còn dám nổi nóng.
Thực sự là buồn cười.
Thời Tiểu Niệm xoay người lại nhìn về phía hắn, có gắng bình tĩnh mà nhìn về phía hắn.
Trên mặt Cung Âu tràn đầy tức giận, ngón tay thon dài dùng sức mà kéo ca-ra-vat, đôi mắt chặt chẽ trừng cô, "Tôi không phải nói là chia tay trong hòa bình à, cái gì gọi là sau khi chia tay không liên lạc, không lui tới nữa, em nói rõ cho tôi"
"Không liên lạc không lui tới sáu chữ này Cung tiên sinh nghe mà không hiểu sao"
Thời Tiểu Niệm trào phúng nở nụ cười.
Cách đó không xa, trên hành lang, Mona mặc một trang phục hoa lệ dựa vào tường mà đứng, vẻ mặt xem kịch vui mà nhìn bọn họ, trong đôi mắt xanh thẳm như nước biển chứa đựng sự thắng lợi và kiêu ngạo.
"Có liên lạc hay không đến phiên em nói sao"
Cung Âu trừng mắt Thời Tiểu Niệm quát.
Nghe vậy, Thời Tiểu Niệm chỉ cảm thấy hoang đường, cô lạnh lùng nhìn về phía Cung Âu, từng chữ từng chữ một nói rằng, "Cung tiên sinh, anh đã đưa ra rất nhiều điều khoản rồi, để tôi đưa ra một điều kiện thì làm sao"
Hắn quá thích khống chế người khác rồi.
"…"
Thân hình cao lớn của Cung Âu cứng ngắc.
"Đúng, ngài cao cao tại thượng, ngài nói cái gì tôi chỉ đều có thể thuận theo, nhưng dù gì cũng đã từng quan hệ với nhau, coi như tình cảm của ngài dành cho tôi chỉ là cảm xúc cho thú cưng, tôi cũng thấy đau chứ."
Khi cô đau thì hắn đâu nhìn thấy, chỉ mình cô gặm nhấm nỗi đau đó mà thôi.
Thời Tiểu Niệm đứng ở trước mặt hắn, đúng mực nói rằng, "Vì thế, đến bây giờ liền ngừng đi, tương lai đừng tiếp tục an bài để giả vờ cho mọi người thấy chia tay trong hòa bình còn có thể làm như bạn bè gặp mặt ăn cơm với nhau."
Cô chán ghét cái loại làm ra vẻ thích giữ gìn hình tượng.
"Thời Tiểu Niệm"
Cung Âu lung ta lúng túng, cô biết hắn đang suy nghĩ gì.
Hắn muốn chia tay còn có thể cùng cô gặp mặt, nhưng cô đã muốn coi hắn là người dưng rồi.
"Buổi họp báo hôm nay, là lần cuối cùng tôi phối hợp với anh, sau này, thứ lỗi tôi không phụng bồi." Thời Tiểu Niệm khẽ nói, âm thanh mang theo sự lạnh lẽo.
Nói xong, Thời Tiểu Niệm xoay người rời đi, không hề có một chút do dự.
Mr Cung quét sự tồn tại của cô, kéo vali theo sau.
"Thời Tiểu Niệm"
Cung Âu đứng ở nơi đó, điên cuồng mà rống lên, cổ áo và ca-ra-vat đã trở nên nhăn nhúm, lửa giận lan khắp toàn thân.
Thời Tiểu Niệm dừng bước lại, nhưng không quay đầu, chỉ nhàn nhạt mở miệng, "Cung Âu, thứ anh muốn tôi đều đã cho anh, thứ tôi muốn chỉ cần như thế mà thôi, tôi không muốn gặp lại anh nữa"
Nói xong, Thời Tiểu Niệm sải bước đi về phía trước.
"…"
Cung Âu cứ như vậy trừng mắt nhìn bóng lưng càng ngày càng xa của cô, mãi đến tận khi bóng dáng đó hoàn toàn biến mất ở trong tầm mắt của hắn.
thứ tôi muốn chỉ cần như thế mà thôi, tôi không muốn gặp lại anh nữa.
thứ tôi muốn chỉ cần như thế mà thôi, tôi không muốn gặp lại anh nữa.
Thời Tiểu Niệm
Cung Âu cuồng loạn, tiếng gào từ trong thân thể phát ra, cởi Âu phục điên cuồng mà ném xuống mặt đất.
Hắn không nên tức giận, nhưng hắn không kiềm chế được.
Coi như hắn muốn chia tay, tại sao sáu ngày, mới sáu ngày mà cô đã đồng ý rồi.
Còn vĩnh viễn không muốn nhìn thấy mặt
Tại sao lúc trước cô có thể kiên trì với Mộ Thiên Sơ lâu như vậy, dựa vào cái gì mà đến lượt hắn lại chỉ có sáu ngày
Thời Tiểu Niệm đi ra khỏi hội quán khoa học kỹ thuật, đi lối cổng phụ, bên ngoài một chiếc limousine đang đỗ.
"Thời tiểu thư, tài xế sẽ đưa cô đến nơi mà cô muốn đi, sau này chiếc xe này sẽ thuộc về cô." Phong Đức đuổi theo Thời Tiểu Niệm nói.
"Tôi không cần xe."
Thời Tiểu Niệm khẽ nói.
Với cô mà nói Mr Cung có một ý nghĩa đặc biệt, như là một người bạn, cho nên cô muốn, nhưng những tài sản khác, cô không cần.