Mục lục
Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Uốngrnrất ngon” Cung Âu uống chén Hồng Trà do Thời Tiểu Niệm pha, khoé môi khẽ nhếchrnlên, khen ngợi cô.
"A" đột nhiên được đánh giá cao nhưrnvậy, Thời Tiểu Niệm sửng sốt một chút.
CungrnÂu uống hết chén Hồng Trà cô pha, sau đó đưa lại chén không cho cô, nóirn"Làm cho tôi chén nữa"
""
ThờirnTiểu Niệm yên lặng rót một chén nữa đưa cho hắn, Cung Âu uống hết chén đó lạirnmuốn uống tiếp.
Côrnphát hiện, Cung Âu rất chiếu cố cô, toàn bộ đồ cô làm, mặc kệ có khó ăn, chỉrncần là cô làm, hắn đều có thể ăn rất nhiều nhưng vấn đề là cô làm rất tệ, hắnrnlàm thế là để cổ vũ cô sao.
CungrnÂu uống liền mấy chén vào bụng, trên khuôn mặt anh tuấn lộ chút kiêu ngạo đốirnvới tài năng kiệt xuất của cô.
"rnTay nghề nữ nhân của tôi đáng bao điểm? "
CungrnÂu nhìn về phía mấy người giáo viên hướng dẫn kia, ánh mắt cao cao tại thượng,rntràn ngập tự tin.
Cácrnđạo sư nhìn sự tự tin hão huyền của Cung Âu, một lần nữa bưng chén Hồng Trà lênrntiếp tục thưởng thức, sau khi uống vài hụm, mấy người không hẹn mà cùng caurnmày.
Trìnhrnđộ còn kém, có gì đáng kiêu ngạo.
"90"rnMột giáo viên hướng dẫn nhìn Cung Âu nói.
CungrnÂu nhíu lông mày.
"100rnđiểm tối đa" giáo viên hướng dẫn lập tức sửa lại.
"Nàyrncòn tạm được."
CungrnÂu lúc này mới giãn lông mày ra, mười ngón tay nắm chặt tay Thời Tiểu Niệm,rnhướng các đạo sư nói, "Sau này, mỗi tuần chúng tôi đều sẽ đến đây một lần,rncác ngươi nhất định phải đem toàn bộ ẩm thực quý tộc Anh dạy cô ấy, cô ấy córnkhả năng thiên phú như thế, hai tháng có thể không?"
"Córnthể, có thể, đương nhiên có thể." Đối mặt với Cung Âu kiêu ngạo, mấy giáornviên hướng dẫn còn có thể nói cái gì.
"Chúngrnta đi."
CungrnÂu đổi kéo thành ôm, đem Thời Tiểu Niệm ôm vào trong lòng rời đi, vừa đi vừarnnói, "Học tốt, học xong dẫn em về Anh quốc."
Đó làrnnơi hắn sinh ra.
Hắnrnmuốn cô đi cùng hắn về nơi đó.
"Nha."
ThờirnTiểu Niệm không hiểu hắn lấy đâu ra tự tin đối với cô lớn như vậy, mỗi tuần họcrnmột lần, hai tháng là có thể học xong, hắn thực sự là quá coi trọng cô.
Muốnrncô dùng tay nghề của mình đi gặp bố mẹ hắn, kết quả chắc chắn chỉ có một, là bịrnđuổi ra ngoài.
Córnđiều, như vậy cũng tốt, cô có thể thoát khỏi hắn.
Đi rarnkhỏi lớp học nấu ăn, Thời Tiểu Niệm bị Cung Âu ôm đi, đi tới một nửa đường,rnđiện thoại di động của cô vang lên, cô dừng lại, lấy điện thoại di động ra, ánhrnmắt dừng lại, là mẹ nuôi gọi điện thoại tới.
"Conrnđây mẹ."
ThờirnTiểu Niệm trả lời điện thoại, âm thanh có chút trầm thấp.
"TiểurnNiệm, con đã đi đâu, sao mẹ đến nhà trọ của con, chủ nhà nói con đã trả phòng,rncon đổi chỗ ở rồi à." Thanh âm của bà nghe có chút lo lắng.
CungrnÂu đứng ở sau lưng cô, vòng tay ôm lấy cô, im lặng nghe cô gọi điện thoại, nhàmrnchán nắm bàn tay còn lại của cô trêu đùa.
"Mẹ đến tìm con sao?" Thời TiểurnNiệm sửng sốt, sau đó cấp tốc phản ứng lại nói, "Đúng, con đã đổi chỗ ở,rnchưa kịp nói với mẹ."
Một,rnhai, ba, bốn, năm.
Năm,rnbốn, ba, hai, một.
CungrnÂu nhàm chán thầm đếm ngón tay của cô, bỗng dưng, hắn đưa tay cô tới bênrnmôi cắn một cái.
"Ưm"rnThời Tiểu Niệm mẫn cảm run lên.
CungrnÂu nhếch môi nở nụ cười tà khí, tiếp tục cắn ngón tay của cô.
"Conrnsao vậy?" Mẹ nuôi nghe ra sự khác thường của cô.
"Khôngrncó gì." Thời Tiểu Niệm vội vàng nói, rút ngón tay của mình về, "Mẹrnvẫn còn ở phòng trọ à? "
CungrnÂu bất mãn mà ôm chặt cô, xiết chặt eo giống như đang trừng phạt cô, khiến côrnkhông khỏi cau mày. Một lúc sau, hắn mới buông cô ra, sau đó lại cầm ngón tayrncủa cô lên thưởng thức, quấy nhiễu cô làm cho cô không thể tập trung gọi điệnrnthoại.
"Mẹ đang ở chỗ này, con đang ở đâu, mẹrnmuốn gặp con một lần."
Âmrnthanh của bà nghe có chút lo lắng.
Ở nơirnđó.
ThiênrnChi Cảng.
Đó làrnnơi không thể để cho mẹ nuôi biết.
ThờirnTiểu Niệm liếc mắt ra bên ngoài một cái, chỗ này cách nhà trọ trước đây cô thuêrnrất gần, liền nói, "Con đang uống cà phê ở bên ngoài, mẹ tới đây một chútrnđi."
"Được."
Nóirnđịa chỉ cho mẹ xong, Thời Tiểu Niệm cúp điện thoại, chỉ thấy Cung Âu còn đangrnchơi đùa ngón tay của cô, uốn lượn ngón tay cô thành các loại hình dáng, vừarnchơi vừa nói, "Ngón tay của em rất mềm."
Dù córnmềm cũng không phải món đồ chơi của hắn.
ThờirnTiểu Niệm rút tay của mình về, ở trong lòng Cung Âu xoay một vòng, đứng trướcrnmặt hắn, nghiêm túc nói, "Tôi đến quán cà phê bên kia gặp mẹ một chút, anhrncứ về trước đi”
CungrnÂu nhìn chằm chằm cô trầm tư vài giây, nói, "Tôi muốn gặp mẹ em”
"Cáirngì" Thời Tiểu Niệm sững sờ nói, "Anh gặp mẹ tôi làm gì, cái này có gìrntốt”
"Bởirnvì bây giờ chúng ta đang ở cùng nhau." Cung Âu nói.
"Khôngrnđược." Thời Tiểu Niệm lập tức nói, dùng ánh mắt cầu xin nhìn về phía hắn,rn"Anh tốt nhất là về trước đi, mẹ tôi chỉ là muốn nói chút chuyện với tôirnmà thôi, anh không nên cùng bà ấy nói chuyện.”
Khôngrnthể để hắn thấy người nhà cô.
CungrnÂu nhìn chằm chằm vẻ mặt cầu xin của cô, con ngươi đen toát lên vẻ lạnhrnlùng, âm thanh đặc biệt âm trầm, "Em là không muốn tôi và người nhà em gặprnmặt"
Từrnkhi ở trên Đảo Mây, hắn đã nhìn thấu suy nghĩ này của cô rồi.
Côrnkhông hy vọng bất kì người thân nào của cô biết hắn.
Hắnrnđột nhiên bắt được tay cô, lôi cô đi ra ngoài, con ngươi đen lạnh lẽo mà kiênrnđịnh, cô vội vã rũ sạch quan hệ, hắn liền muốn tất cả mọi người biết quan hệrncủa bọn họ.
ThờirnTiểu Niệm bị hắn lôi một mạch ra ngoài.
Bênrnngoài đã là hoàng hôn, hơi lạnh của chiều tàn xuyên thấu thành phố, lành lạnhrnrơi vào trên đường phố, chiếu vào trên người hai người, đem ánh sáng mờ nhạtrndát lên hai người một tầng.
CungrnÂu mạnh mẽ lôi kéo cô đi.
"CungrnÂu, anh thích một người chính là như vậy sao" Thời Tiểu Niệm phía sau hắn trầmrnthấp nói, giọng nói mang theo sự cay đắng không nói ra được.
CungrnÂu đứng lại, quay đầu lại nhìn về phía cô.
Ánhrnsáng hoàng hôn rơi vào trên người cô, làm nổi bật nét đẹp của cô, cô nhìnrnhắn, mặt hắn lúc này trắng xám, trong mắt là một mảnh ảm đạm.
"Khôngrnsai, tôi chính là như vậy, tôi muốn em không rũ sạch được quan hệ với tôi” CungrnÂu bá đạo nói.
ThờirnTiểu Niệm đứng ở trước mặt hắn, một tay còn bị hắn lôi kéo, tóc dài bị gió thổirnlên, cô thấp giọng hỏi, "Vậy anh muốn tôi làm gì?”
"Khôngrntừ chối tôi, không phủ định quan hệ của chúng ta"
Hắnrntrả lời rất nhanh.
"Vậyrnchúng ta là quan hệ gì? Tôi không phải bạn gái của anh, ai cũng biết Cung Âurnanh là một đại nhân vật, ai cũng biết giữa chúng ta có sự chênh lệch rấtrnlớn, anh cũng nói, anh không thể kết hôn cùng tôi."
ThờirnTiểu Niệm dùng đôi mắt u ám mà nhìn Cung Âu, ngữ khí có chút kích động,rn"Lẽ nào anh muốn tôi đi khắp thế giới nói cho người khác biết mình có quanrnhệ mập mờ, không tôn nghiêm với một người đàn ông sao”
Hoàngrnhôn trên đường.
Hairnngười đứng đối mặt, quần áo bị ánh chiều tà nhuộm vàng.
Cung Âu nhìn cô rất lâu cũng không nói chuyện,rnnhư trình diễn kịch câm.
"Tôirnở trong xe chờ em"
Khôngrnbiết qua bao lâu, Cung Âu trầm thấp nói, cầm chặt lấy tay rồi mới chậm rãirnbuông ra.
Tay côrntrở xuống bên cạnh người.
Hắnrnkhông kiên trì nữa, cứ như vậy thỏa hiệp, một người cố chấp hoang tưởng lạirnkhông có cùng cô tranh luận tới cùng khiến cô bất ngờ.
CungrnÂu sắc mặt rất xấu, ngang qua vai cô đi về phía trước, Thời Tiểu Niệm thấprngiọng nói, "Cám ơn anh, Cung Âu."
Cảmrnơn người đàn ông bá đạo này đã không đem tôn nghiêm của cô quét trên mặt đất.
Thanhrnâm cô rất thấp, thấp đến mức vừa ra khỏi miệng liền tiêu tan ở trong gió.
CungrnÂu đưa lưng về phía cô, thân thể cứng đờ, lập tức tiếp tục đi về phía trước.
Mộtrnchiếc xe màu đen đậu ở ven đường, tài xế ân cần vòng qua phía sau mở cửa xe, CungrnÂu khom lưng ngồi vào xe, thân thể hơi nghiêng ra sau, sắc mặt cũng không dễrnnhìn.
“Phụrnnữ đều rất coi trọng hôn nhân sao? Không có quan hệ hôn nhân chính là khôngrntôn nghiêm”
Cung Âu ngồi ngồi ở phía sau xe, đột nhiênrnhỏi.
Tàirnxế sửng sốt một chút, chờ phân phó, hiện trong xe chỉ còn lại cung Âu cùng hắn,rnCung tiên sinh đây là đang hỏi hắn ư?
"Cáirnnày là tâm tư của phụ nữ, tôi cũng không rõ." Tài xế nói, "Bất quá,rntôi đã từng nghe một lão bà nói hôn nhân có thể làm cho phụ nữ có cảm giác anrntoàn."
"Mộtrntờ giấy có thể có cảm giác an toàn gì chứ "
CungrnÂu lạnh lùng nghiêm nghị nói, kết hôn còn có thể ly hôn, có gì mà gọi là cảmrngiác an toàn.
"Ngàirnnói đúng, có thể phụ nữ chính là thích theo đuổi những thứ này." tài xếrnnói.
Phụrnnứ thích theo đuổi những thứ này.
CungrnÂu mím môi, ánh mắt sâu không thấy đáy, đầu ngón tay vuốt nhẹ quá môi, hắnrnkhông cho cô hôn nhân được, cô vẫn muốn tiếp tục như vậy sao.
"Córnđiều, lão bà đó còn nó, cảm giác an toàn đến từ đàn ông vẫn là quan trọng hớn."rnTài xế nói, "Đàn ông chịu cưng chiều phụ nữ, chịu dụ dỗ phụ nữ, cái gìrntrước hết đều nghĩ cho cô ấy, người phụ nữ kia dĩ nhiên là có cảm giác anrntoàn."
Cảmrngiác an toàn đến từ đàn ông là quan trọng hơn.
Vì lẽrnđó, là hắn bây giờ còn không đủ cưng chiều cô, cô mới có thể để ý đến một tờrngiấy hôn thú này.
CungrnÂu ánh mắt nhất thời thêm sâu, đột nhiên nhìn về phía tài xế.
Tàirnxế bị nhìn thấy lạnh cả tim, kinh hoảng nói, "Cung tiên sinh, tôi xin lỗirnđã lắm lời"
"Trởrnvề nói với Phong Đức tăng lương gấp đôi cho người."
CungrnÂu nói.
"A"
Tàirnxế choáng váng nửa ngày không phản ứng lại.
Bênrntrong một tiệm cà phê
ThờirnTiểu Niệm ngồi một mình ở vị trí cạnh cửa sổ sát đất, vừa quay đầu liền nhìnrnthấy ngoài cửa sổ một chiếc xe màu đen đậu ở rìa đường, cửa sổ xe phía saurnchậm rãi hạ xuống, Cung Âu ngồi ở phía sau xe, một đôi con ngươi đen thẳng nhìnrnvề hướng cô.
Hắnrnmột phút không nhìn chằm chằm cô có phải là liền sống không nổi?
ThờirnTiểu Niệm có chút bất đắc dĩ, gọi nhân viên phục vụ mang hai ly cà phê.
"TiểurnNiệm." Mẹ nuôi Mân Thu Quân từ bên ngoài đi vào tiệm cà phê, ngồi vào đốirndiện Thời Tiểu Niệm.rnrnThời Tiểu Niệm liếc mắt liền nhìn thấy mẹ nuôi. Bà sornvới trước đây tiều tuỵ rất nhiều, lớp trang điểm tinh xảo cũng không che đượcrnnhững nếp nhăn. Cô nhẹ giọng nói, “Mẹ, nhìn người rất tiều tuỵ”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK