Ngày hôm sau ngủ dậy, Mộc Bá Và Mộc Cường chuẩn bị xăng chuẩn bị 2 ngày nữa lên đường. Chỉ riêng Lâm Y Y nhìn Huyên Huyên với ánh mắt sắc lạnh, hận không thể giết chết cô ngay lập tức.
2 ngày này Huyên Huyên âm thầm nhớ lại bí tịch tu tiên của Chân Nhân Tông, cô luôn có cảm giác như dị năng của mình sắp đột phá.
Huyên Huyên quay sang nhìn Hạ Mặc Phỉ đang thu xếp đồ dùng thí nhiệm , hóa chất sinh học và dược liệu bông y tế một vài thứ cần thiết.
" Mặc Phỉ, em vào trong một chút :" Huyên Huyên nhẹ nhàng nói vọng ra, cô sắp đột phá, cần phải tĩnh tâm không muốn bất cứ ai làm phiền.
" Được, em thấy mệt chỗ nào không? :" Từ đêm qua, khi nếm qua tư vị tình dục, hắn luôn đỏ mặt khi nói chuyện cùng Huyên Huyên.
" Không, em chỉ cảm thấy hơi nhức đầu. Anh đem luôn chỗ mì gói, và đồ hộp lên xe. Vật tư rất cần thiết.
" Được, anh đã rõ. Em nghĩ ngơi đi :"
Lâm Y Y nhìn hai người liếc mắt đưa tình, thì hừ lạnh.
" Hừ! Sáng giờ chị Huyên Huyên đã làm gì đâu? Sao có thể bỗng nhiên nói mệt là mệt?
Hạ Mặc Phỉ cau mày, liếc mắt trừng Lâm Y Y . Cô ta liền rụt đầu xuống, nhìn về hướng khác.
Huyên Huyên nhìn thái độ Hạ Mặc Phỉ đối với Lâm Y Y như vậy! Cô cũng yên tâm phần nào,Lâm Y Y muốn chiếm được Hạ Mặc Phỉ trừ khi hắn mất trí nha.
Cô tiến vào trong toilet, khóa cửa trái lại. Ngồi bên nắp bồn cầu sấp bằng. Hai tay đặt lên đùi, tập trung tinh thần tìm tòi một chút ít linh khí để đột phá.
30 phút, rồi 1 tiếng đồng hồ trôi qua, khắp người Huyên Huyên vả đầy mồ hôi. Cuối cùng cũng nắm bắt được một tia kình khí mỏng manh, hấp thụ vào đan điền.
" Đột Phá :' Sau 3 tiếng đồng hồ, rốt cuộc Huyên Huyên cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm. Tuy nhiên vẫn ở tu vi Trúc Cơ, nhưng dị năng Thổ Hệ và Băng Hệ đã ở cấp 2 đỉnh phong.
Cô liếc nhìn chiếc thùng nhựa màu xanh, tay phong ra một dòng nước lạnh lẽo. Đổ đầy bình, nước cũng là thứ quan trọng không kém gì đồ ăn.
Không biết chuyến đi này, bao giờ mới tới được căn cứ phía nam.
Huyên Huyên đi ra ngoài, vào tủ đồ thay vào một bộ thể thảo dễ hoạt động hơn.
Tóc đã cắt ngắn nên không hề vướng víu, một tay cô sách thùng nước khoảnh 50kg mà không hề thấm mệt đi ra ngoài.
" Bịch --"
" Mặc Phỉ, nước cũng rất cần , em sợ giữa đường chúng ta thiếu nước.
Hắn kinh ngạc nhìn Huyên Huyên, 1 tay sách thùng nước 50kg mà không tỏ ra mệt mỏi gì. Bàn tay hắn khẽ chỉnh lại sợi tóc dính loạn trên trán cô, ôn nhu nói.
" Sao em không nghĩ thêm chút nữa? việc nặng nhọc này vẫn nên để anh làm.
"Em vẫn muốn buổi tối ,anh làm em hơn :" Cô thôi hơi nóng vào tai, khiến hắn ngứa ngáy không thôi.
Bất giác côn thịt đang ngoan ngoãn ngủ yên, lại chướng lên một cục lớn.
" Hừ ! Không biết xấu hổ :" Hạ Mặc Phỉ xấu hổ nghiêng đầu ra chỗ khác, hai đùi kẹp chặt hạ thân nóng bỏng của mình.
Đợi tới tối, rốt cuộc hai anh em nhà họ Mộc mang 2 thùng xăng trở về, Mộc Bá có vẻ đã bị tang thi cào trúng. Nhưng vẻ mặt của hắn rất hưng phấn , không có dấu hiệu nào của nhiễm bệnh.
Vừa đặt thùng xăng xuống, Mộc Bá đã hô lớn lên.
" Mọi người, nhìn tôi này :"
Rứt lời, từ dưới đất xuất ra dây leo quấn lấy eo của Lâm Y Y, khiến cô ta hoảng sợ. Không thốt thành lời.
"Mộc Bá, anh.... anh bị làm sao? Sao có thể làm được như vậy...?
" Tôi nghĩ, tôi có sức mạnh giống như siêu nhân . Cái này rất tốt, dọc đường tôi giết không biết bao nhiêu lũ quái vật kia đâu :" Mộc Cường thì đi chung với em trai mình, nên hắn gật gù đồng ý.
Lâm Y Y và Hạ Mặc Phỉ vẫn kinh ngạc nhìn Mộc Bá. Chỉ duy nhất Huyên Huyên vẫn bình thường, gương mặt không có biểu cảm gì
[...] Dị năng của hắn là Mộc Hệ, nhưng không phải Mộc Hệ hiếm gì đâu. Hơn nữa chỉ mới sơ cấp
[...] Dị năng hệ băng mà ký chủ đang sử dụng, có thể tự động làm lành vết thương. Nên cô không cần quan tâm tới hắn
" Bổn cô nương lại không rảnh quan tâm, mấy sợi dây leo kia cũng không làm no bụng được. "
[...] "...."