Huyên Huyên vỗ vào tay Lam Mạc tươi cười nói :" A Mạc~~ thôi nào, đừng muốn lớn nhanh như vậy.
" Tới khi a A Mạc đủ tuổi, tự động tôi sẽ chỉ dẫn cho A Mạc biết tình dục nam nữ.
Lam Mạc tức giận, khóc òa lên. Hắn hất tay Huyên Huyên ra mếu máo nói. " Chị.. Chị cuối cùng vẫn khinh thường tôi còn nhỏ.
" Tôi nói cho chị biết, bạn gái tôi có đầy. Tôi muốn biết tình dục nam nữ cũng không cần tới chị
" Chị đi đi. Cút khỏi mắt tôi.
Rứt lời, không kịp cho Huyên Huyên lên tiếng . Lam Mạc đã ôm mặt ngồi vào xó xỉnh khóc thút thít.
Hắn tức giận, rõ ràng cô ấy thích hắn. Hắn cầu cô ăn hắn đi, thì cô lại không ăn hắn.
Đồ ác nữ, đồ dâm nữ. Nữ nhân hư hỏng, hắn cầu cô ăn hắn , mà còn làm bộ làm tịch.
Nữ Nhân hư hỏng này chêu chọc cho con chim bé nhỏ lên. Rồi lại không chơi nó, nữ nhân đáng ghét .
Trong lúc tức giận, Lam Mạc chạy vào phòng học. Lôi ra một đống thư tỏ tình, chọn bừa một cái, rồi ấn số người đó bắt đầu gọi.
" Ngọc Nhi , bây giờ tớ muốn cậu làm bạn gái của tớ. Cậu có đồng ý hay không ?
Lam Mạc vừa nói, cánh mũi xút xịt hít hít vào. Hắn muốn chọc tức Huyên Huyên, xem cô có ghen hay không.
" Được tớ đồng ý :" Giọng cô gái bên kia, nhanh chóng đáp ứng. Nghe ra rất vui sướng.
Sáng hôm sau, hắn tới cổng trường đã thấy người con gái tên Ngọc Nhi. Thực chất ngoại hình bình thường, không xinh đẹp chỉ có chút đáng yêu.
Lam Mạc cắn môi, liếc mắt nhìn Huyên Huyên. Sau đó nắm tay Ngọc Nhi bước vào lớp, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người.
Ngọc Nhi bên cạnh thì tràn ngập hạnh phúc, không tin sự thật này. Nam thần trong trường hiện tại là bạn trai của cô.
Vài phút sau Lam Mạc hướng Huyên Huyên ,mà mở miệng hỏi :" Bạn gái tôi xinh đẹp không?
Huyên Huyên nhìn hắn hành động, giống con nít. Tưởng làm vậy thì cô ghen sao ? Không có chuyện đó đâu.
" Quả thật rất dễ thương ! Cậu chủ rất có mắt nhìn người :" Huyên Huyên rất tự nhiên mà khen tấm tắc.
Lam Mạc khổ sở, lại đỏ mặt. Hắn chỉ muốn cho nữ nhân hư hỏng này ghen, vậy mà ngược lại. Chính mình đau lòng muốn chết.
" Cậu chủ không cần có bạn gái, vui tới mức xúc động muốn khóc chứ? Có bạn gái cậu phải cười nha.
Lam Mạc nhịn không được nữa, nước mắt tuôn rơi như mưa. Hắn đau lòng muốn chết đi được. Trái tim nữ nhân hư hỏng này, làm bằng sắt đá sao?
Lam Mạc đau lòng, vội vàng lau nước mắt. Xoay người vào lớp, hắn sợ nói chuyện thêm với Huyên Huyên lúc nữa. Nhịn không được mà ngất đi.
Huyên Huyên chạy theo sau, tay còn cầm khăn giấy đưa cho Lam Mạc : " Cậu chủ, khóc cái gì lau nước mắt đi.
" Cậu không sợ các bạn học, lẫn bạn gái chê cười sao?
" Ai cần cô lo.... huhuhu :" Lúc này Lam Mạc khóc càng to hơn, hắn úp mặt xuống bàn mà rấm rức.
Miệng lẩm bẩm nhỏ xíu :" Anh chỉ xin chị.. Ăn anh đi mà.....oaooao.
" Anh không có thích người con gái Ngọc Nhi kia.... Chị ăn anh đi... Tới khi anh lớn hơn liền.....
" Liền sao? Huyên Huyên hứng thú hỏi...
" Chị... Ăn xong anh... Đợi anh lớn... Chúng ta liền kết hôn....
" Ăn anh khiến chị khó khăn tới vậy sao?
Huyên Huyên :"....."
Huyên Huyên nhịn cười tới đau bụng. Tên tiểu thịt tươi này quá dễ thương rồi. Đáng yêu quá đi....