6 tháng sau, Huyên Huyên trở mình hai khẽ mở ra mơ màng nhìn. Trước mặt cô là khoảng tốt mịt, Huyên Huyên hơi vươn tay ra mở nắp hòm.
Cô nhớ rằng mình đang hút máu Thời Sâm, sau đó mình tiểu....đúng là tiểu... ra.
[...] Ký chủ cô ngủ có ngon hay không?
" Cũng tạm được : " Huyên Huyên thản nhiên đáp lại lời hệ thống..
[...] Ký chủ cô có biết, mình đã ngủ bao lâu rồi không?
Huyên Huyên ngẩn người, sau đó suy nghĩ một chút :" Một ngày hay hai ngày?
[...] Vâng đúng là số hai, nhưng là cô đã ngủ 20 năm..
" Cái gì 20 năm? :" Huyên Huyên thất kinh đáp lại, ngủ một giấc liền 20 năm ! Trời ơi tin được không...
[...] Ký chủ, cô thật lười biếng 20 năm vẫn chưa vắt được nam chủ. Năng lực càng kém cỏi..
Cơ mặt Huyên Huyên cứng lại , hóa ra hệ thống không có tiết tháo này. Đang trách bổn cô nương 20 năm chưa có lăn lộn cùng nam chủ??
Cô trực tiếp lơ luôn hệ thống, chính mình bước ra khỏi chiếc quan tài. Do thân thể biến hóa khôn lường ,chiếc váy chữ A đã không còn vừa nữa.
Nhất là ngực to tròn cao vểnh bị bó chặt tới mức Huyên Huyên khó chiu. Cô trưc tiếp xé nát váy ra làm 5 mảnh, thản nhiên bước tới gần chiếc gương ngắm nhìn thân thể thiếu nữ mơm mởn này.
Nhìn qua thì cao tầm 1m62 ,ngực lớn ro nhỏ, mông to. Chân thon dài làn da trắng như sữa mịn màn.
Mái tóc màu bạch kim xõa ra dài tới gót chân. Ngũ quan tinh xảo xinh đẹp như thiên sứ. Huyên Huyên hài lòng với dáng vẻ hiện tại, lăn lộn cùng nam chủ không thành vấn đề.
Duy nhất phía dưới như cũ, không có. mộc lông. Huyên Huyên cũng không mấy để ý, không mọc thì không mọc đi.
Từ khi Huyên Huyên mở mắt , thì Thời Sâm cùng lúc tỉnh dậy. Hắn bay lại gần Huyên Huyên biến thành hình người. Điều hắn bất mãn rằng.
Mỗi lần hắn mở mắt ra thì y như rằng, nữ nhân này luôn trong tình trạng không mặc đồ. Không lẽ Alice không thích mặc quần áo?
" Alice, em đã tỉnh?
Nghe được âm thanh ôn nhu đã từ lâu cô chưa nhìn lại nam chủ. Huyên Huyên xoay người lại nở nụ cười xinh đẹp, với Thời Sâm..
" Sâm Sâm, thật lâu chưa nhìn qua anh..
" Sâm Sâm nhìn đi tôi lớn rồi , nơi này này lớn..nơi này cũng lớn.
Thời Sâm tức khắc máu mũi xịt ra, hắn căng mắt ra nhìn thân thể hoàn hảo của Alice. Hai vú to tròn cao vểnh hồng hào.
Vòng eo con kiến lã lơi. Bờ mông lớn trắng như tuyết mềm mịn. Thời Sâm xấu hổ nghiêng đầu nhìn ra hướng khác...
"A... Alice ...mặc... mặc đồ vào.... :"
Thấy hắn lúng túng như vậy Huyên Huyên tiến tới áp đảo Thời Sâm. Đồng thời ngây thơ lên tiếng.
" Sâm Sâm nhìn đi, nhìn một chút thôi... chúng thật sự lớn lắm... Chẳng lẽ anh không thích hình dạng lúc này của Alice..
" Không...Không phải. :" Thời Sâm lui tới vách tường, lúc này hắn không có chỗ lui thân nữa.
Hai mắt vẫn nhắm chặt không dám mở R nhìn. Mồ hôi vã ra như suối, Huyên Huyên nhìn thấy hắn thành thật như vậy có chút buồn cười.
Cô liền chụp lấy tay Thời Sâm đặt lên một bên vú của mình. Ấn Ấn vài cái ngọt ngào nói..
" Sâm Sâm, sờ thừ đi.. Chúng thật khác với anh.. Có phait rất mềm và ấm đúng không?
Thời Sâm vội vã bịt lấy mũi mình, tránh cho máu mũi tuôn ra. Giữa lòng bàn tay hắn đổ mồ hôi lợi hại hơn, thứ mềm mềm ấm áp kia dán chặt lên tay hắn.
Như có ma thuật hút vào liên tục, hắn muốn bỏ ra nhưng bị tay Huyên Huyên đè chặt lại..
" Alice ...em thật sự lớn rồi.. bỏ... bỏ tay anh ra... :"