Khung cảnh lúc này bình yên tới lạ thường, nam nhân ngủ gục bên mép giường. Nữ nhân xoay người, bàn tay nhẹ nhàng ôm lấy đầu của nam nhân nọ.
Thời gian 3 tiếng trôi qua, cuối cùng Y Thiên Vũ cũng tỉnh. Hắn cảm giác trên đầu mình có vật gì đó ấm áp để lên trên, không suy nghĩ nhiều liền hất tay ra.
" Khụ ~~ Khụ! cô dậy đi, tôi làm thủ tục xuất viện cho cô rồi.
Huyên Huyên mơ màng mở mắt, nhìn chăm chăm vào Y Thiên Vũ . Cô khẽ dụi mắt ,ngồi dậy.
" Anh trai! em có thể đi theo anh sao? :" Huyên Huyên ngây thơ hỏi lại hắn.
Y Thiên Vũ gật gật đầu, hắn không dám nhìn vào đôi mắt kia. Rất dễ mềm lòng , Y Thiên Vũ bước ra trước Huyên Huyên vẫn trong trang phục bệnh nhân lẽo đẽo theo sau.
Y Thiên Vũ hơi liếc mắt nhìn Huyên Huyên. Sau đó cả hai người lên xe đi thẳng, Y Thiên Vũ mua luôn bộ đồ bệnh nhân kia cho cô.
Dọc đường hai người trầm mặc không ai nói gì, Huyên Huyên biết nam chủ này vẫn rất ghét cô. Nên chỉ còn cách ngậm miệng lại, nghĩ cách quyến rũ sau.
20 phút sau hắn dừng xe trước cửa hàng thời trang. Huyên Huyên bước xuống theo sau.
" Cô định mặc bộ đồ bệnh nhân này mãi sao? Thích bộ nào thì lấy đi.
Huyên Huyên nghe lời, xem xét một vòng vẫn không dám mua. Cô nhìn Y Thiên Vũ với đôi mắt bối rối, lâu sau ngập ngừng mở miệng.
" Anh trai! đồ ở nơi này rất đắt. Em không dám mua, hay anh chở em đi mua nơi khác rẽ hơn đi.
Y Thiên Vũ nghe thấy cô nói , khóe miệng hắn không khỏi giật giật. Hắn đi tới nơi thanh toán, rút thẻ ra lãnh đạm lên tiếng.
" Tất cả đồ ở đây, gói lại hết cho tôi :"
Nhân viên :"......"
Huyên Huyên :"....."
" Vâng! vâng! thưa ngài ở đây có thể tích điểm ngày có cần......
" Không lấy :" Nói xong hắn ra phòng chờ, đợi cho nhân viên gói xong toàn bộ đồ lại.
Huyên Huyên vẫn đang ngơ ngác nhìn Y Thiên Vũ, lúc này nhân viên khẽ nói với nhau to nhỏ.
" Cô gái kia quả thật có anh trai tốt, mua hết cửa hàng không cần suy nghĩ.
" Đúng, đúng ! hai anh em họ có nhan sắc rất xinh đẹp..
Nhân viên bàn tán sôi nổi , gật gù hưởng ứng theo . Huyên Huyên thì khác, cô đang mắng thầm Y Thiên Vũ . Hắn là đang cố tình khoe tiền sao ?
" Anh trai! không cần mua nhiều như vậy, rất tốn kém.....
Không để cho Huyên Huyên nói xong, Y Thiên Vũ đã lên tiếng xen ngang. Em gái này nghĩ hắn không đủ tiền mua cho cô, chút quần áo này sao?
" Dù mua cho cô bao nhiêu đồ đẹp thì vẫn không bao giờ thay đổi được sự thật.
Bã vai Huyên Huyên run run, cô rũ mắt xuống. Nước mắt nhỏ giọt xuống bàn tay nhỏ xinh.
" V... âng.. em hiểu , em cảm ơn anh trai .
Một lúc sau nhân viên đã quẹt thẻ xong, đưa hóa đơn. Và bắt đầu vận chuyển đồ của Huyên Huyên tới biệt thự Y Thiên Vũ mới mua.
" Cảm ơn ngài đã mua đồ! của ngài hết 200 triệu...
Y Thiên Vũ không nói gì, hắn nhận lại thẻ từ tay nhân viên. Thong dong bước chân ra khỏi cửa hàng.
Vừa tới cửa ,bất giác điện thoại của Huyên Huyên vang lên. Cô run run ấn nút mở khóa.
" M.. e... mẹ..
Y Thiên Vũ một lời không nói, giật điện thoại của Huyên Huyên vứt vào thùng rác bên canh. Lạnh lùng lên tiếng .
" Tôi sẽ mua cho cô cái khác.
Huyên Huyên :"......"
" Anh... anh trai! dù sao phải nói cho mẹ một câu.
" Nếu cô muốn về với người đàn bà kia,
thì đừng đi theo tôi.
Còn đi theo tôi, thì tôi không muốn có bất cứ quan hệ gì với bà ta.
" Em.. em đã biết! : " Huyên Huyên bị Y Thiên Vũ áp uy tới không thở nổi. Ngoan ngoãn đi theo hắn lên xe.
" Mẹ nó! tên nam chủ này quá khủng bố rồi.