Huyên Huyên cố gắng tông cửa, chạy sang phòng sát vách. Lúc này Mộ Thần Dung nghe thấy tiếng đập cửa liền hồi liền tỉnh.
Hắn vừa mở cửa ra, đã thấy Huyên Huyên run rẫy mặt tái nhợt dựa vào cửa.
Mộ Thần Dung lo lắng thốt lên thành tiếng. Một tay đỡ lấy eo của cô.
" Huyên Huyên cô làm sao vậy ?
" Đau...... Đau ..ngứa... Rất ngứa...Thần Dung nhanh giúp tôi.... :" Khắp người Huyên Huyên đau nhức, tứ tri mỏi nhừ.
Bụng nhỏ tới tiểu huyệt nóng hệt như núi lửa, chỉ trờ khoảng khắc phun trào ra. Hai hốc mắt cô đỏ hồng, nước mắt nhiễm cả gương mặt xinh đẹp.
Điều này lại kích thích dục vọng của hắn, nhìn cô lúc này rất gợi tình. Mồ hôi ra ướt đẫm cả áo, dính sát vào da thịt.
Lộ nội y bên trong, như thể đang khiêu khích. Hắn là nghi ngờ có phải cô lại bị trúng dược??
Chưa kịp hồi thần hắn đã bị Huyên Huyên đẩy ngã xuống đất. Hắn có thể cảm nhận được cơ thể cô, đang không ngừng run rẩy.
" Huyên Huyên...đừng động, để tôi đem cô đi ngâm nước lanh.....
Huyên Huyên muốn phun tao, cô đâu phải trúng dược. Đây là hình phạt của hệ thống.
Nếu mà ngâm nước lạnh được, thì cô không phải cất công sang đây để vắt cạn hắn..
Huyên Huyên yếu ớt lên tiếng, tay không ngừng ôm lấy người hắn, gắt gao gì chặt.
" Không!... Muộn rồi ngậm nước lạnh cũng vô ích...Thân Dung~~ giúp tôi.... Xin anh.
Mộ Thần Dung đỏ mặt ôm chặt lấy cô. Một mạch bế Huyên Huyên lên giường.
Huyên Huyên vì đau đớn, lại không ngừng bị kích thích tra tấn. Hai tay cào cấu lên lưng hắn muốn bật máu.
Mộ Thần Dung cắn răng, chịu đựng cơn đau trên lưng và vai. Từ từ lột sạch đồ Huyên Huyên, vứt sang một bên.
Mộ Thần Dung còn đang do dự, nhưng lại nhìn cô đang thống khổ. Hắn đành tự cởi quần áo của mình xuống.
Đè lên người Huyên Huyên , môi lưỡi hắn dán vào miệng nhỏ xinh của cô. Chiếc lưỡi không ngừng cong lên rồi chọc khoáy bên trong miệng.
Mút liếm hết toàn bộ nước bọt mà cô tiết ra, hắn xem như đây là một bữa ăn ngon lành.
Huyên Huyên thỏa mãn, hai tay gắt gao ôm chặt lấy cổ của hắn mà gì xuống ngực, núm vú đang cứng ngắc chỉa lên.
Cô điên cuồng hôn liếm lại hắn. Khiến cho dục vọng của Mộ Thần Dung tăng vọt, sắp không kiềm chế nỗi bản thân mình.
Huyên Huyên khó chịu, thống khổ kêu rên. ...
" Ưmm... Đúng là chỗ đó ! Thần Dung mau liếm... Mau ăn sạch nó đi... Ân.... "
Mộ Thần Dung nhìn gương mặt đang mê ly, nhiễm đầy tình dục của cô.
. Hắn không còn biện pháp , đánh úp gương mặt đỏ hồng của mình vào cặp ngực không ngừng tiết sữa của cô.
Môi khô khốc khẽ chạm vào núm vú, hắn vươn chiếc lưỡi nóng ấm ra. Liếm xung quanh quầng vú, sau đó mạnh bạo hút sữa nuốt vào trong cổ họng.
Một tay không ngừng nhào nặn, gẩy núm vú. Miệng không ngừng hút sữa.
Huyên Huyên bị khoái cảm tới mức đầu óc như có máy khoan đâm vào, cô không thể nhớ cái gì, chỉ còn cách nằm rên rĩ hương thụ.
Qua mấy phút Mộ Thần Dung dừng động tác hút sữa lại hai cánh môi còn dính đầy sữa. Ngước mặt lên hỏi Huyên Huyên.
" Huyên Huyên cô đã tốt hơn chút nào chưa?
" Không...Thần Dung...Tôi muốn nhiều hơn nữa!! " vừa nói cô không ngừng vặn vẹo cơ thể mình.
Cố ưởn ngực lên cao, sao cho sát với mặt của hắn, hông ưởn lên chà sát với côn thịt đã bành trướng từ bao giờ.
Hắn lại tiếp tục hút hút. Thật sự là hắn uống sữa sắp no bụng luôn rồi. Côn thịt ở dưới cũng nóng muốn nổ tung.
Không ai có thể cưỡng chế lại thân thể vưu vật này của cô.
..Đừng nói là tên gay như hắn, thật muốn thao nát cơ thể dâm đãng này.