Mục lục
[Hệ Thống] : Sắc Nữ - Tiểu Đào Đào
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy ngày này, Lam Mạc luôn tìm đủ trò để hành hạ Huyên Huyên. Giả dụ như cô ngủ thì hắn trói chặt cô vào ghế, rất may là cô luôn mang theo dao nhỏ bên người.

Khi tắm, hắn sẽ khóa nước. Hoặc xé nát quần áo của cô. Tuy rằng chỉ là trò trẻ con, nhưng đã vài ngày cũng khiến cô mệt mỏi không ít.

Về phía Lam Mạc cũng không tốt đẹp là bao nhiêu, mấy ngày nay, hắn tìm đue mọi cách. Mà ác nữ kia vẫn không hề hấn gì.

Đổi lại kết quả là, hắn bị cô ăn đậu hũ, toàn thân thể hắn chỗ nào cũng bị sờ. Có khi đang ngủ, ác nữ kia còn gặm tai nhắn, cảm xúc khó chịu này tra tấn hắn mãi không thôi.

Buổi trưa Huyên Huyên đang ngủ, Lam Mạc bước tới gần, định ép khăn tẩm thuốc mê vào mũi Huyên Huyên, hắn muốn cho cô mê man, rồi vứt ra khỏi Lam Gia.

Ý định chưa được thực hiện, hắn đaz bị Huyên quật ngã xuống đất. Chính mình ngồi lên bụng Lam Mạc, áp cánh môi đỏ hồng xuống môi hắn.

Vươn đầu lưỡi ra, liếm mút bên trong. Tách khớp hàm hắn ta, tham lam mút chiếc lưỡi nham nhám của hắn.

" Ưm... Ô... Ô... Cô không được hôn tôi... : " Lam Mạc giãy giụa, nhưng hắn lại cảm giác thoải mái tới kì lạ, ác nữ này hôn hắn. Hơn nữa còn rất ngọt ngào.

Toàn thân hắn bị Huyên Huyên đè lên, phía hạ thân căng trướng, lại bị hông và mông của cô không ngừng ma xát, trượt lên xuống.

Lam Mạc cảm giác cơ thể mình đang phiêu, thần hồn bay khỏi xác. Cảm giác này quá phê rồi, không thê thở được. Phía hạ thân rồi tê liệt co giật liên hồi.

Khắp mặt và miệng đều bị Huyên Huyên liêm láp tới tỷ mĩ. Lúc bấy giờ thiếu niên 16 tuổi, liên nổi lên cơn dục vọng đầu đời.

Kích thích không ngừng tấn công, cắn nuốt tâm trí của Lam Mạc . Hắn theo phản xạ tự nhiên, mở to miệng ra để không khí tràn vào.



Bất giác lưỡi của cô quấn chặt lấy lưỡi của hắn. Lam Mạc đánh rơi mất lí tri, hai tay gì chặt lấy đầu của Huyên Huyên.

Miệng bắt đầu liếm mút lại lưỡi của cô, hai người tiết ra nước bọt đều nuốt hết vào trong bụng.

Lam Mạc cảm giác được, thân thể Huyên Huyên bắt đầu run rẩy, mông cô không ngừng đẩy nơi hạ thân của hắn nhanh hơn. Hắn không nhịn được mà rên rĩ thành tiêng, hơi thở nặng nề hơn.

" Ưm.... Ha.....ưmm.... Đừng....

Huyên Huyên tách môi của mình ra, ánh mắt nổi lên tầng hơi nước mỏng mơ hồ. Nhìn Lam Mạc mà nói.

" Cậu chủ hôn cũng thật giỏi! Hôm nay tôi giúp cậu thoái mái tinh thần.

Rưt lời Huyên Huyên lưu loát cởi phăng quần của hắn ra ngoài. Bàn tay như ma trảo của hồ ly cởi nốt chiếc quần nhỏ ra. Côn thịt căng trướng bất giác bật ra ngoài.

Huyên Huyên trừng mắt nhìn côn thịt. Cô thật không ngờ đây là vật của thiếu niên 16 tuổi. Thật to lớn, không thể tưởng tượng nổi.

Lam Mạc hiện đang ngốc lăng, đã kịp hồi thần. Sắc mặt hết đỏ rồi lại tái xanh , vội vàng lấy tay che đi vật dưới háng.

" Cô... Cô định làm gì? Đừng tới đây...

Lam Mạc sợ hãi, lùi dần vào trong góc tường. Cả người co dúm lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK