• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người ngủ thư thư phục phục đến thần thanh khí sảng mới rời giường, nhưng Đan Cư vẫn làm nũng.

「 Chẩn ~ Không muốn dậy ~」

Đan Cư tỉnh giấc liền lăn lộn trên giường, ý muốn đánh thức Ân Chẩn còn chưa tỉnh ngủ. Ân Chẩn lại không hề tức giận, vừa tỉnh liền ôm lấy cậu không cho loạn lăn lung tung, bằng không lát nữa rớt xuống giường thì không tốt chút nào!

「 Không muốn dậy thì tiếp tục ở trên giường đi!」 Ân Chẩn ôn nhu nói, hôn người yêu một chút, sờ sờ tóc cậu.

「 Em ngủ tiếp!」

Đan Cư nghe xong liền cao hứng tiếp tục ngủ, không thèm để ý mình đang bị người ta ôm. Ân Chẩn cảm thấy cậu đang trong giai đoạn muốn làm nũng nên mới sáng đã đánh thức anh dậy đi! Bất quá, hiện tại cũng đã hơn tám giờ sáng rồi, bình thường hai người cũng không hay ngủ nướng, cho nên Cư Nhi mới giãy dụa nửa muốn thức nửa lại không! Thật là đáng yêu!

Ân Chẩn dịch lại tư thế cho người yêu, bản thân cũng nằm ngay bên cạnh.

「 Cư Nhi ngoan ngoãn ngủ nha.」 Ân Chẩn ở người yêu bên tai nhẹ giọng nói,

「 Ân…..」

Đan Cư nở nụ cười như đứa con nít, tiếp tục ngủ. Đợi khi hai người tỉnh lại lần thứ hai thì đã là mười giờ, trực tiếp ăn cơm trưa sớm luôn đi.

「 Cư Nhi, mười giờ rồi! Muốn tỉnh chưa?」 Ân Chẩn lắc lắc cái người còn đang ngủ

「 Ân……」 Đan Cư lúc này mới chậm rãi mở to mắt, mơ mơ hồ hồ, nhìn thấy Ân Chẩn lại lăn tới gần dụi dụi.

「 Hóa ra chân thân của Cư Nhi là con mèo a, vậy hôm nay Cư Nhi liền ở trên giường đợi đi!」 Ân Chẩn sủng nịch nói,

「 Muốn em học tiếng mèo kêu sao?」 Đan Cư lập tức tò mò hỏi, cậu lo lắng dĩ nhiên là không phải vấn đề trọng yếu kia….

「 Không cần, Cư Nhi chỉ cần theo anh làm nũng là được rồi.」 Ân Chẩn ôn nhu trả lời,

「 Ác, vậy chủ nhân, ôm một cái! Người ta muốn đi đánh răng rửa mặt!」 Đan Cư lập tức hóa thành con mèo.

「 Được.」

Ân Chẩn liền đem người ôm xuống giường, hướng phòng tắm đi rửa mặt chải đầu. Rửa mặt chải đầu xong lại ôm Đan Cư trở về giường.

「 Cư Nhi ngoan! Anh xuống lầu làm bữa sáng. Cư Nhi muốn ăn cái gì?」 Ân Chẩn sờ sờ đầu người yêu, hỏi.

「 Người ta cũng muốn xuống lầu! Người ta muốn ăn…… sandwich trứng với cá ngừ và sữa!」 Đan Cư bốc đồng nói,

「 Được.」 Ân Chẩn lại ôm thiên hạ tha xuống lầu, đặt cậu ngồi lên ghế quầy bar xong thì vào phòng bếp chuẩn bị cơm trưa sớm.

「 Cư Nhi muốn ăn sáng hay là ăn cơm trưa luôn?」 Ân Chẩn hỏi,

「 Ân…… Bữa sáng!」 Đan Cư suy nghĩ một chút rồi trả lời,

「 Được.」

Ân Chẩn nghe xong, trước đem bánh vì vào lò nướng, chuẩn bị một ít mayonaise, rau xà lách, dưa chuột, cá ngừ chuẩn bị phối chung. Rất nhanh sau, món sandwich cá ngừ được hoàn thành, sữa cũng đã được hâm nóng.

「 Đến, Cư Nhi, uống sữa phải cẩn thận a!」Ân Chẩn đem sữa cùng sandwich phóng tới trước mặt Đan Cư, nhắc nhở cậu,

「 Dạ, em ăn đây.」 Đan Cư vui vẻ ăn bữa sáng,

Ân Chẩn nhìn thấy người yêu ăn ngon lanh cũng bắt đầu đầu ăn bữa sáng của mình – khảo hoa sanh hậu phiến (@[email protected] theo như Gu Gồ ca ca dịch là đậu phộng rang @[email protected] có nàng nào biết món này là món gì hem? Hổng lẽ anh ăn sáng bằng đậu phộng?)  

「 Ăn ngon quá a! Chủ nhân thật là lợi hại!」 Đan Cư thỏa mãn ăn,

「 Em thích là tốt rồi, ăn chậm một chút, coi chừng bị nghẹn.」Ân Chẩn ôn nhu nhắc nhở người yêu,

「 Ân!」 Đan Cư trả lời xong, im lặng nhu thuận ăn bữa sáng của mình.

Ân Chẩn cũng chậm chậm ăn. Ăn xong bữa sáng, Đan Cư bị ôm lên lầu xem tivi, kỳ thật chính chỉ là mở tivi để đó, còn hai người thì lại theo đuổi công việc riêng. Đan Cư thì ngẩn người, Ân Chẩn thì nhìn Đan Cư.

「 Chủ nhân, ôm một cái.」Đan Cư phát hiện Ân Chẩn nhìn, lập tức yêu cầu,

「 Được.」 Ân Chẩn liền đem người ôm vào trong lòng, Đan Cư vui vẻ cọ cọ,

「 Chủ nhân ôm ấm quá á!」 Đan Cư bướng bỉnh nói,

「 Vậy em thường xuyên để cho anh ôm a!」 Ân Chẩn cũng cố ý nói,

「 Không thành vấn đề a!」 Không nghĩ tới Đan Cư lại đồng ý.

「 Được rồi, xem tivi nào..」 Ân Chẩn không muốn nói tiếp, cùng người yêu xem tivi vừa vặn đang chiếu một bộ phim cũng không tệ lắm. Chắc Đan Cư sẽ thích

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK