• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đan Cư rất thoải mái rất vui vẻ vượt qua cuộc sống đại học, vào đêm trước khi tốt nghiệp, cậu cũng bắt đầu tự hỏi mình nên đi con đường nào thì mới tốt. Tuy Trang Cao Ưng, Ôn Văn và Nho Nhã đều hy vọng cậu có thể đến nhà xuất bản của Ôn gia hoặc Nho gia công tác, đãi ngộ đương nhiên không hề tồi, nhưng cậu đột nhiên rất muốn xuất ngoại thử xem sao. Ân Chẩn cũng cổ vũ cậu, việc này khiến cậu cảm thấy vô cùng phức tạp. Rốt cuộc là có nên xuất ngoại hay không? Cậu buồn bực cả một tuần, rốt cục vẫn quyết định xuất ngoại, bởi vì ở trong nước bọn cậu không thể quang minh chính đại cùng nhau ở một chỗ. Ân Chẩn đã nhẫn nhịn ba năm đương nhiên không muốn trốn trốn tránh tránh thêm một chút nào nữa! Mà ba mẹ của Đan Cư cũng muốn ra nước ngoài sống, đây là nguyên nhân trọng yếu nhất gây ảnh hưởng đến quyết định của Đan Cư.

「 Cư Nhi, anh rất vui a! Rốt cục anh và em cũng có thể như hình với bóng rồi!」Ân Chẩn tâm tình cực tốt nói với người yêu. Hai người ở trong thư phòng nhà Ân Chẩn. Ân Chẩn ngồi đằng sau vòng tay ôm lấy người yêu.

「 Phải phải phải, như hình với bóng.」 Đan Cư đang làm luận án tốt nghiệp, cho nên chỉ trả lời cho có lệ.

「 Cư Nhi thật là lãnh đạm quá a! Không thèm để ý đến anh!」 Ân Chẩn tiếp tục quấy rầy người yêu đang bận bịu, hoàn toàn không hề có một tia áy náy.

「 Được rồi! Để cho em làm xong phần cuối cùng rồi mới trả lời anh, được không?」Đan Cư vẫn muốn đem chuyện quan trọng làm xong trước rồi với bồi người yêu

「 Được rồi được rồi! Anh nhịn chút, không phiền tới em nữa.」

Ân Chẩn cố ý dỗi, đi xuống lầu. Đan Cư hiện tại không thể phân tâm đi dỗ người yêu, cho nên vẫn tiếp tục ngồi ở máy tính phấn đấu. Sau khi làm xong hết mọi chuyện, Đan Cư mới đi tìm người yêu dỗ dành. Ân Chẩn nhân cơ hội này làm nũng đòi rất nhiều phúc lợi, vui vẻ rồi mới tha thứ cho Đan Cư cái tội lãnh đạm với anh.

Tốt nghiệp xong, cả nhà Đan Cư và nhà Ân Chẩn liền cùng nhau bay ra nước ngoài. Bọn họ quyết định trước đến Châu Âu định cư. Ân Chẩn cũng bắt đầu giúp người yêu tìm việc làm, nhưng cuối cùng lại quyết định đến nhà xuất bản của xí nghiệp Bất Giản Đan thích ứng trước một chút, sau này có muốn đi ăn máng khác thì tính sau!

Đan Cư vui vẻ mỗi ngày đi làm tan tầm, mỗi ngày đều học được rất nhiều chuyện vặt vãnh có ích, khiến Ân Chẩn cũng vì ngươi yêu mà cao hứng theo. Lúc trước quyết định ra nước ngoài quả là quyết định sáng suốt a!

Tuy người trong công ty không biết Đan Cư là tổng tài con, nhưng Đan Cư cũng không làm ra vẻ công ty sau này chính là của mình, cho nên mọi người đều rất thích cậu. Chức vị của cậu cũng chậm rãi được thăng cấp, bởi vì năng lực cậu rất giỏi, thường xuyên bị các đồng nghiệp khác chú ý tới. Bọn họ bắt đầu thảo luận có nên thuyết phục cậu đi ăn máng khác hay không, có nên làm như vậy hay không? Bất quá xem ra, dưới tình thế hiện giờ, việc này là tất yếu!

Vì thế, Đan Cư bắt đầu thu được rất nhiều lời dụ dỗ đi ăn máng khác của đồng nghiệp. Việc này khiến cho Đan Cư lại buồn bực, rốt cuộc nên hay không? Dựa vào lập trường của cậu, hẳn là sẽ đi ăn máng khác, nhưng Đan Cư lại không muốn rời đi, bởi vì cậu rất có cảm tình với nhóm đồng sự, nếu đi thì Đan Cư cảm thấy luyến tiếc a!

「 Chẩn, làm sao đây?」 Hàng lông mày Đan Cư nhăn nhíu lại.

「 Không có việc gì không có việc gì. Anh cảm thấy em có thể nhìn các đồng nghiệp khác trước, xem bọn họ như thế nào. Nếu ra làm công ty khác, ngược lại có thể học tập được nhiều thứ hơn, như vậy không tốt sao?」Ân Chẩn thay người yêu phân tích lợi hại của việc đi ăn máng khác.

「 Ân…… Nhưng là…… Như vậy thật sự được không?」 Đan Cư vẫn không muốn rời đi,

「 Em đã không muốn rời đi, vậy thì không nên đi, dù sao muốn thích ứng với hoàn cảnh mới vẫn phải cần một thời gian. Cứ coi như không có chuyện này là được rồi, ngoan.」 Ân Chẩn thấy người yêu như vậy cũng không nỡ nên đành nói.

「Em không phải quá mâu thuẫn sao a….. Vừa muốn học tập được điều mới, lại không muốn rời đi….. Em thực chán ghét bản thân mình!」Đan Cư lâm cảnh tự chán ghét bản thân.

「 Cư Nhi không cần nghĩ như vậy. Mỗi người đều có thời điểm như lúc này. Tự bản thân em hiểu rõ mâu thuẫn là tốt rồi, muốn đi hay không được, chỉ là bản thân mình có vui hay không thôi. Em vui vẻ thì anh liền vô điều kiện mà ủng hộ em.」 Ân Chẩn bắt đầu trấn an người yêu đang miên man suy nghĩ.

「 Ân.」 Đan Cư lúc này mới được khai thông, hạ chí quyết định.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK