Nhạn Diên: ngài và ta rất khác nhau cũng rất giống nhau, giống nhau ở chỗ đều có quá khứ đau khổ nhưng có những người sẵn sàng sưởi ấm cho ta họ luôn bên cạnh yêu thương và che chở còn ngài thì có ta ở bên. Còn khác nhau là ta muốn làm gió tiêu diêu tự tại không muốn làm hồ tĩnh lặng thâm sâu, ta muốn tự do không ràng buộc nhưng nếu ngài làm hoàng đế ta sẽ không được hạnh phúc ta biết rất rõ thủ đoạn thâm cung đấu đá, cho dù ngài không lấy ai ngoài ta thì mọi mệt mỏi mũi nhọn cũng sẽ chỉa vào ta, ta không muốn như vậy. Còn nếu chàng bỏ tất cả theo ta không tranh giành không hoài bão nữa thì ngài sẽ không hạnh phúc ngài sẽ sống mà không có linh hồn vì mất đi tham vọng, có được ngôi vua chính là mục tiêu mà ngài phấn đấu cố gắng vậy nếu vì ta mà bỏ đi thì ngài sẽ như thế nào? chúng ta đến để sưởi ấm và mang đến hạnh phúc cho nhau nhưng nếu vì nhau mà từ bỏ hạnh phúc của riêng mình vậy thì mọi hỷ nộ ái ố đều dựa vào đối phương sao?
Vốn dĩ đã đi sai hướng ngay từ đầu.
Xung La: Tình yêu có thể khiến con người hy sinh, chúng ta có thể hy sinh vì nhau hay không? vì nhau mà hy sinh bỏ đi cái tham vọng và ước mơ để cùng nhau hạnh phúc? có thể không?
Cả 2 đều có ước mơ và hoài bão của riêng mình nhưng nếu vì tình yêu mà bỏ đi vậy sẽ hối tiếc nhưng nếu không bỏ đi cũng sẽ hối tiếc rốt cuộc phải làm sao mới được, phải làm sao mới có thể cùng nhau hạnh phúc. Đó là câu hỏi mà hàng vạn năm nay đều lặp đi lặp lại tình yêu có thể mang tới hạnh phúc vĩnh hằng sao? vậy nếu từ bỏ tình yêu để tiến đến 1 thứ xa xôi mà chúng ta luôn khao khát có chắc rằng chúng ta đều sẽ đạt được không? giữa tình yêu và hoài bão chỉ được chọn 1 vậy thì chúng ta sẽ chọn cái nào?
Trên bãi cỏ mát lạnh Nhạn Diên cảm nhận được mùi vị thơm ngát của tự do, dưới bầu trời đầy sao Xung La nhìn thấy được hoài bãi to lớn có thể từ bỏ tất cả cùng nhau vun đắp lên tình yêu hay không? Dù chọn cái nào cũng sẽ hối tiếc cũng sẽ đau khổ. Ngã 3 định mệnh cho họ gặp nhau cũng cho họ xa nhau tất cả đều là sự lựa chọn
Sáng hôm sau Nhạn Diên và Xung La cùng nhau đến thỉnh an Manh Hậu bà ấy đã rất suy yếu Xung Vương cũng đã lớn tuổi giờ đây tất cả hoàng thân quốc thích đều đang rục rịch để chờ đợi các thế lực họ sẽ toàn tâm toàn ý hỗ trợ người mà họ chọn. ĐẠI HOÀNG TỬ, NHỊ HOÀNG TỬ, TAM HOÀNG TỬ các thế lực thâu tóm khắp nơi để chuẩn bị cho 1 trận mưa tanh đầy máu. Cho dù Xung Vương đã đưa ra lệnh tuyệt đối sẽ truyền ngôi cho Đại hoàng tử nhưng ai mạnh người đó nắm quyền.
Trong khuôn viên rộng lớn Manh Hậu đang nho nhã uống trà bà vẫn như cũ uy nghiêm cao lãnh nhưng những vết chân chim và sự chịu đựng của cơ thể đã khiến cho sự mạnh mẽ ngày nào của vị nữ tướng năm xưa cùng Xung Vương xông pha đánh giặc tàn phai hết thảy
Nhìn thấy Nhạn Diên và Xung La đi đến bà chỉ nhìn họ rồi tiếp tục uống trà. Sau khi hành lễ Nhạn Diên được ban ngồi còn Xung La vẫn như cũ đứng sau lưng không cho ngồi xuống.
- ngồi xuống đi!
Giọng nói nhẹ nhàng mà uy nghiêm khiến cho cả 2 người Nhạn Diên và Xung La đều bất ngờ, vì từ trước đến nay bà đều thể hiện rõ sự chán ghét của mình với Xung La chưa bao giờ bà ấy cho Xung La ngồi cho dù Nhạn Diên và bà nói chuyện liên tiếp mấy canh giờ bà cũng nhất quyết không cho Xung La ngồi hoặc là cho cả 2 về lúc nào bà cũng nghiêm khắc và lạnh nhạt đối với Xung La nhưng hôm nay nét mặt bà lại khác dịu dàng và vô cùng dễ chịu. Sau khi Xung La ngồi xuống Manh Hậu dịu dàng kể cho chúng tôi nghe 1 câu chuyện, 1 câu chuyện mà khiến cho Xung La phải bậc khóc nức nở