Thiên giai công pháp: Cửu Huyết Phệ.
Đệ nhất dị hỏa: Huyết Hồn Chi Diễm.
Ngân Dĩnh hét lớn phát động một lúc ba nguồn sức mạnh của mình ra cùng lúc tấn công Bạch Linh.
Hồn kĩ thứ chín của nàng ta tạo ra một cái lồng giam bằng máu bao quanh Bạch Linh, hồn kĩ này ngoài công dụng tạo ra huyết vụ khi cần thiết cũng có thể ngưng tụ máu thành lồng giam nhưng phạm vị hẹp hơn và càng lúc sẽ càng hẹp hơn nữa cho đến khi nó áp sát nhấn chìm đối phương trong biển máu và dùng độc để ăn mòn xác thịt của kẻ đó, cho dù là võ đế cảnh cũng khó lòng thoát ra được chỉ có thể dãy dụa đến khi chết, trừ khi vị võ đế đó giống như Trác Khôi thực lực không thua kém với Ngân Dĩnh mới có thể dùng kiếm chém đứt lồng giam này được.
Đối với Bạch Linh cấp yêu tổ lại càng khó, hồn kĩ này ngoài cầm chân nàng ra thì không còn tác dụng gì khác.
Cửu Huyết Phệ cùng Huyết Hồn Chi Diễm phối hợp cùng nhau, tạo ra chín con huyết diễm ma long thân thể con nào con nấy cũng dài cả trăm mét gào thét giữa không gian vũ trụ hướng tới Bạch Linh tấn công.
Hừ, con nha đầu ngươi cũng làm màu quá đấy.
Chỉ có hư không có thực, xem ta phá chiêu của ngươi như thế nào đây.
Bạch Linh nhếch miệng cười khinh thường, sau đó hai tay ngưng tụ lực lượng chân chính của bản thân, tay trái hàn khi cực hạn, tay phải là lôi diện tử hắc sắc.
Hai loại năng lượng này cùng lúc nàng thi triển ra hòa quyện với nhau làm một thể không chịu sự ảnh hưởng bài xích nào tạo thành loại năng lượng băng lôi thuộc mang sức mạnh hủy diệt trời đất.
Hàn Băng Lôi Tâm Liên.
Một đóa hoa sen do băng tuyết tạo thành, xung quanh chín cánh hoa đều ẩn chứa hắc sắc lôi diện hủy diệt đang xoay tròn lơ lửng trên bàn tay nhỏ xinh của nàng.
Bạch Linh thổi nhẹ một cái, đóa hoa sen tuyết trắng này bay ra khỏi tay nàng bành trướng kích thước khổng lồ phá nát lồng giam bằng máu xông thẳng ra bên ngoài va chạm với chín con huyết diễm ma long.
Cả hai loại năng lượng hủy diệt va chạm vào nhau tạo ra sóng năng lượng xé rách không gian vạn dặm quanh đó, không ít khối thiên thạch ngoài vũ trụ dù là ở khoảng cách xa cũng bị loại năng lượng hủy diệt này biến thành tro bụi, thật không thể tưởng tượng ra được nếu hai nàng thi triển toàn lực công kích tại đại lục thì không biết đại lục sẽ trở thành đống đổ nát như thế nào nữa.
Cả hai loại năng lượng hủy diệt vẫn đang giằng co nhau trên không trung bất phân thắng bại có thể nói đây là sát chiêu của cả hai nàng, nếu một trong hai dành phần thắng thì bên còn lại sẽ chịu thương tích vô cùng nghiêm trọng thậm chí có thể dẫn đến mất mạng.
Vân Huyền Các, đặt tại phía trung tâm của Trung Đô, là một mảnh thiên địa khổng lồ lơ lửng giữa không trung đặt tại trên bầu trời cách vị trí Hỏa Thần Đế Quốc không quá xa ước chừng vài trăm dặm.
Vân Huyền Các tuy mới chỉ thành lập được có vỏn vẹn hai trăm năm do Vân Dương thiên tài năm đó đặt nền móng cùng các bằng hữu thân quyến của mình tạo ra.
Ban đầu nó là một tông môn nhỏ ở bên trong Hỏa Thần Đế Quốc, nhưng từ khi Vân Dương đột phá võ thần liền thần thông đem cả tông môn đặt tại không trung, được bố trí vô số trận pháp quỷ dị giúp cho nó vô cùng vững chắc không bao giờ có thể rơi xuống được.
Đệ tử của Vân Huyền Các số lượng không được tính là quá nhiều so với các tông môn khác nhưng thực lực là mạnh nhất, đệ tử ngoài con cháu hậu nhân võ thần ra chủ yếu vẫn là hậu nhân mà bạn bè của Vân Dương năm đó cùng thành lập tông môn, một số ít là thiên tài từ khắp phương trời đại lục được tuyển vào, một tông môn mà toàn thiên tài không thì dù không muốn lớn mạnh cũng không được.
Thời đại Vân Dương võ thần còn ở đại lục, tạo nghệ luyện đan, bố trận, luyện khí đều là tuyệt đỉnh không cường giả nào có thể sánh bằng cũng chính vì thế mà thế hệ đời sau được hưởng lợi không ít nên tốc độ tu luyện của họ vô cùng nhanh, chỉ cần họ xuất thế, liền trở nên nổi tiếng, danh tiếng của Vân Huyền Các lại càng vang xa hơn.
Công pháp tông môn có được hầu hết được tập hợp từ khắp nơi trên đại lục, nên có thể nói Vân Huyền Các là thư viện công pháp lớn nhất mà bất cứ cường giả nào cũng muốn vào để tìm kiếm công pháp lợi hại dành riêng cho mình.
Nếu nói một tông môn thuộc hàng nhất phẩm trên đại lục cũng chỉ có một đến hai bộ thiên giai công pháp thì Vân Huyền Các có tới tận hơn chục bộ thiên giai công pháp khác nhau thật làm người khác ghen tị đến đỏ cả mắt.
Không chỉ có vậy, tại đây còn có mười vị võ đế cường giả tọa chấn, trong đó đã có bốn vị là đỉnh phong siêu việt và còn rất nhiều cường giả võ thánh thực lực vô cùng lợi hại, loại thực lực này khiến họ tự tin rằng có thể san bằng lãnh địa ma tộc mà không có bất kì khó khăn nào cả với điều kiện không có Cổ Viêm chấn thủ.
Năm đó dù là Vân Dương đột phá võ thần cũng phải khiếp sợ trước sự tồn tại của một kẻ tên là Cổ Viêm được ma tộc tôn xưng là Huyết Ma Thần, khi mà trong nháy mắt có thể diệt hơn chục võ đế đỉnh phong cùng vô số võ đế và võ thánh chết ngay lập tức còn khiến võ thần cảnh cường giả bị trọng thương nặng.
Chính vì sự tồn tại của Cổ Viêm mà nhân tộc vốn dĩ có thể dành phần thắng đến cuối cùng mà buộc lòng phải rút lui, làm một hiệp ước hòa bình với ma tộc trong vòng ba trăm năm.
Đến nay hậu nhân nghĩ lại vẫn còn phải dè chừng trước kinh sợ sự tồn tại mang tên Cổ Viêm ở ma tộc, nhưng từ khi hắn rời khỏi đại lục mọi chuyện đã thay đổi hoàn toàn.
Tại sâu bên trong Vân Huyền Các, có một ngọn núi nhỏ cao chừng sáu bảy trăm mét, trên đỉnh núi có một căn nhà tranh nhỏ cũ kĩ, trước nhà có một mảnh vườn nhỏ trồng một ít rau củ quả tươi.
Phía sau nhà có một cái ao nhỏ, trước ao có một nam nhân trạc ngoài ba mươi, đang ung dung thư thái ngả lưng trên ghế bành ngồi câu cá, mái tóc bạc do năm tháng hao mòn trải dài phía sau ghế nếu để nam nhân này đứng dậy mái tóc hắn có thể dài đến gót chân.
Trong khi nam nhân tóc trắng này đang bận câu cá thì từ phía trời xa hướng nam có năm cột sáng mang khí tức võ đế cảnh đỉnh phong phóng nhanh tới vị trí của nam nhân tóc trắng này.
Kiếm tổ, lại làm phiền ngài rồi.
Một vị lão cường giả dáng người cao lớn bước tới với giọng điệu nghiêm túc và sùng kính nam nhân áo trắng kia mở miệng nói.
Thanh Thành trưởng lão quá lời rồi, chúng ta quen biết nhau cũng cả trăm năm, từ lúc Vân Dương thúc thúc ta còn đại lục, nếu là chuyện hệ trọng xin cứ nói, chỉ cần Vân Nham ta có thể giúp được sẽ nhất định không từ chối, nhưng nếu như liên quan đến tông môn hay đại lục tranh chấp gì thứ lỗi ta không thể giúp được gì.
Vân Nham quay người lại tươi cười nói.
Ta biết Vân Nham kiếm tổ ngươi trước giờ chỉ thích một cuộc sống đơn giản không tranh với đời nhưng nay thời thế thay đổi rồi, vừa nãy ta cảm nhận được hai cỗ khí tức cấp bậc yêu tổ và võ thần tại ma tộc đang đánh nhau, e rằng nhân tộc cũng không thể nào đứng nhìn được nữa.
Thanh Thành trưởng lão mở miệng nói thẳng.
Hừ, yêu tổ, võ thần!
Đâu liên quan đến ta, dù sao nơi đó còn có một sự tồn tại vô cùng đáng sợ, đến Vân Dương thúc thúc ta năm đó còn phải khiếp sợ thì chỉ dựa vào một thân tu vi thấp bé như ta sao dám bén mảng tới kiếm chuyện cho được.
Yêu tộc và ma tộc muốn làm gì thì kệ họ đâu liên quan đến nhân tộc ta, theo lời dặn của Vân Dương thúc thúc chừng nào kẻ đó còn tại đại lục này thì hiệp ước hòa bình nhân ma vẫn còn và nhân tộc ta không được phép đến địa phận ma tộc.
Vân Nham tỏ vẻ không quan tâm vươn vai duỗi lưng một cái thật sâu rồi lại nằm trườn xuống ghế bành tiếp tục câu cá.
Kiếm tổ thứ cho ta nói thẳng, thời thế sắp thay đổi thật rồi, theo tin tức ta nắm được Cổ Viêm không biết vì lý do nào đó mà biến mất khỏi đại lục này rồi, đạo quang kim sắc các đây vài tháng trước chúng ta nhìn thấy chính là của hắn, có lẽ hắn đã đột phá võ thần cảnh bỏ ma tộc lại mà phi thăng lên thiên giới, cũng chính vì chuyện này mà ma tộc và yêu tộc mới bắt đầu xảy ra nội chiến, nhân tộc chúng ta cũng đâu có thể đứng nhìn không cạn dự cho được.
Vân Ngọc một mỹ phụ xinh đẹp tóc hoa râm đứng bên cạnh lên tiếng minh bạch.
Vân Ngọc trưởng lão, tin tức này ngươi lấy ở đâu, nắm mấy phần chắc chắn.
Nghe được tin này Vân Nham thái độ trở nên vô cùng nghiêm túc mở miệng hỏi.
Không sai vào đâu được, thử nghĩ mà xem cách đây một năm trước còn có tin tức Cổ Viêm vừa mới tỉnh dậy cưỡi một con cự côn cấp yêu tổ ngao du thiên địa, tại thời điểm đó không chỉ ma tộc mà tất cả đại lục đều phải kinh sợ, cứ tưởng ngày tàn của đại lục sắp đến nhưng tất cả lại rất yên bình không có sóng gió gì nổi lên nhưng từ khi hắn rời khỏi đại lục thì thiên hạ bắt đầu đại loạn, không ít thế lực khắp nơi đang nhắm đến Hắc Ám Ma Vực như một miếng bánh thơm ngon để xâu xé.
Sau thời Huyết Ma Đế ma tộc đã hoàn toàn lụi tàn không còn sức chống trả các thế lực khác nữa, nay còn mất đi một Huyết Ma Thần như Cổ Viêm chẳng khác nào rắn mất đầu, đây là thời điểm rất tốt để kiếm tổ như ngươi làm minh chủ thống lĩnh nhân tộc đánh đuổi ma tộc ra khỏi đại lục này điều mà Vân Dương võ thần năm đó vẫn chưa thể hoàn thành được.
Nếu ngươi đánh đuổi được ma tộc thành công, thì sử sách sẽ ghi lại công lao của ngươi, và ngươi cũng có thể trút bỏ gánh nặng mà phi thăng lên thiên giới.
Vân Ngọc trưởng lão giải thích tiếp.
Vân Nham đối với tin tức này vẫn còn chút nghi ngờ, tại thời điểm đạo quang kim sắc bay lên trời cao, từ xa hắn chỉ cảm nhận được khí tức của võ hoàng cảnh bình thường chứ không phải là võ thần cảnh chuyện này làm hắn rất khó hiểu, hắn tự hỏi bản thân liệu đạo quang kim sắc đó có phải Cổ Viêm thật không.
Có điều hắn chắc chắn chỉ võ thần cảnh mới có khả năng tồn tại ngoài tinh không, mặc dù không biết cách nào chính xác sự tình bên trong của chuyện này nhưng theo tình thế hiện nay nếu thật có Cổ Viêm dẫn đầu ma tộc thì không lý gì ma tộc không càn quét nhân tộc cho được chứng tỏ ma tộc đã mất đi người dẫn đầu nên mới không có bất kì động tĩnh gì.
Xem ra lần này lại phải ra thế giới bên ngoài vận động ít gân cốt rồi, nếu còn ngồi đây sợ là cái thân già này mục nát hết.
Chỉ là lần này gỡ bỏ phong ấn sợ rằng không lâu sau đó phải đi thiên giới, phải xa các vị bằng hữu ở đây thật không nỡ chút nào a.
Vân Nham trên khuôn mặt có chút tiếc nuối nói.
Mặc dù chúng ta không muốn xa kiếm tổ nhưng nếu có thể chấn áp được ma tộc thì so với chuyện này có đáng là gì, cuộc vui nào mà chẳng có lúc tàn, rất nhanh thôi chúng ta cũng sẽ đột phá lên thiên giới tìm ngài và Vân Dương võ thần.
Vân Ngọc trưởng lão mỉm cười chấn an.
Bốn vị trưởng lão còn lại gật đầu cười đồng ý với lời nói của ba lão này.
Cảm tạ các vị đã chiếu cố Vân Nham thời gian vừa qua, còn các vị khác không tới e rằng đang trong thời điểm bế quan không đến được, làm phiền các vị cho ta gửi lời tiễn biệt đến họ.
Đợi sau khi giải quyết chuyện nhân yêu ma, thì trên đại lục này sẽ không còn võ thần cảnh nào nữa, tương lai của Vân Huyền Các và toàn bộ đại lục trông cậy vào các vị.
Vân Nham nói xong liền hướng tầm mắt về tinh không xa xôi, lúc hắn vừa chuẩn bị đi thì một thiếu nữ xinh đẹp mặc y phục trắng để lộ đường cong quyến rũ đến mê người, trên tay nàng bưng một đĩa điểm tâm từ phía sau nhà tranh bước ra.
Nham ca, chưa ăn sáng lại định chạy đi đâu vậy.
Thiếu nữ áo trắng nhíu mày cười xinh khẽ trách mắng.
Tô Thuyên là muội sao, tại ta vì có việc bận nên quên mất còn muội và bữa sáng, cho ta xin lỗi nhé.
Vân Nham cường gượng đáp lại.
Lần này chọc giận phu nhân e rằng hậu quả không có gì tốt đẹp, vẫn tốt hơn là chuẩn bị dỗ dành nàng đi là vừa.
Đám trưởng lão chỉ biết che miệng tủm tỉm cười, cả hai người họ đâu còn trẻ như đám thanh niên nữa đâu mà còn có cái tính hờn dỗi nhau thật đáng yêu làm sao.
Muốn đi thật sao?
Tô Thuyên nét mặt cực kì nghiêm túc hỏi hắn.
Phải, cái gì đến rồi cũng phải đến, có muốn tránh cũng không tránh được, đây là trách nhiệm hậu nhân võ thần ta nên gánh vác.
Vân Nham gật đầu nghiêm túc đáp lại.
Vậy ta đi cùng huynh, một mình huynh ta không yên tâm.
Tô Thuyên mở miệng nói.
Chỉ là một yêu tổ và võ thần cảnh mới tấn thăng thôi, sẽ không làm khó được ta đâu.
Vân Nham bật cười khẽ khuyên.
Không cần phải nhiều lời nữa, ta đi trước đây, huynh sắp xếp mọi thứ xong thì cũng mau lên đường đi.
Tô Thuyên nói xong liền vận sức gỡ bỏ phong ấn bạo phát lực lượng khủng khiếp của mình khiến cả Vân Huyền Các rùng chuyển, nàng biến thành một đạo quang sắc màu lục bay lên không trung tiến mà vào tinh không.
Khoảnh khắc mà nàng gỡ bỏ phong ấn thì đám trưởng lão đứng ở đây vẫn còn chưa định hồn vì quá ngạc nhiên không lời nào diễn tả được, cứ tưởng có mỗi mình Vân Nham đạt đến võ thần cảnh không ngờ phu nhân hắn Tô Thuyên cũng là võ thần cảnh.
Một tông môn có một võ thần cảnh đã là chuyện quá mức thần kì, nay lại có hai võ thần cảnh tọa chấn trước nay lịch sử đại lục chưa từng có, tin tức này mà truyền ra ngoài chắc chắn sẽ làm cả đại lục các thể lực một phen chấn động tinh thần.
Thật là cứng đầu mà.
Vân Nham lắc đầu cười nói, sau đó quay lưng về phía đám trưởng lão từ giới chỉ lấy ra một mảnh bản đồ cũ nát đem ra trước mặt cho bọn họ xem.
Đây là cái gì vậy?
Thanh Thành trưởng lão ngạc nhiên mở miệng hỏi.
Xém chút ta quên mất, đây là một bí mật lớn của đại lục mà ngay cả Vân Dương thúc thúc năm đó cũng không cách nào dò xét ra được, tuy chỉ là một phần nhỏ không hoàn chỉnh nhưng nếu trong tương lai các vị có duyên gặp được người may mắn có được những mảnh khác của tấm bản đồ này thì có thể ghép lại mà giải được bí mật đấy, ta tin chắc ai mà có thể sở hữu được bí mật này sẽ trở thành nhân vật vang danh thiên cổ trong thời đại mới này.
Vân Nham nói xong liền đưa mảnh bản đồ này cho Thanh Thành sau đó biến thành đạo quang kim sắc tiến vào tinh không mà đuổi theo phu nhân mình Thanh Trúc cùng nàng chấn áp yêu ma tộc cường giả.
Sau khi Vân Nham rời đi, cả năm vị trưởng lão vẫy tay tạm biệt hắn rồi cùng nhau hướng về mảnh bản đồ rách nát với những nét bút ngoằn ngoèo vẽ thành đường đi không biết vị trí chính xác cụ thể ở đâu, chỉ biết rằng tại vị dấu chéo đỏ chỉ đích đến bị xé rách có một chữ " Thiên " có lẽ bí mật nằm ở chữ " Thiên " này, nếu thật sự là vậy những mảnh ghép còn lại cũng sẽ ẩn chứa một chữ khác mà nếu ghép đầy đủ lại thì sẽ có thể biết được bí mật đằng sau tấm bản đồ này là gì.