• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Câu nói của nàng như thần chú dán vào lỗ tai ta. "Dương, muốn em..."

Toàn bộ da đầu ta một trận tê rần. Nha đầu này, tự chui vào chỗ chết!

Nàng chưa đợi ta trả lời đã tự động đứng lên. Cánh tay cuốn lấy ôm chầm cổ ta, hai chân tách ra cọ xát vào người ta. "A~..." Tiếng thở dốc mài mòn thần trí đánh thẳng vào màng nhĩ, hơi nóng tỏa ra bên tai ta, làm nó dễ dàng đỏ ửng.

"Này..." Ta lên tiếng muốn ngăn Thương Kiệt lại, nhưng bị nàng kéo đè lên thân thể nàng.

Khoảng cách quá gần cộng thêm ma sát làm nàng hưng phấn cả người run lên. "Ưʍ..." Nàng rêи ɾỉ, đôi mắt ngập tràn hơi nước ngẩng nhìn ta. "Nhớ cô... Tôi muốn cô...."

Ta kinh ngạc nhìn người kia, có nhìn lầm không a? Thượng Kiệt khẽ cong khóe miệng, tựa tiếu phi tiếu nhìn ta, đẹp đến không ngôn ngữ nào diễn tả được. Nàng ngậm lấy vành tai ta, chiếc lưỡi linh hoạt như con rắn xảo diệu hòa cùng thân thể liên tục cuốn lấy ta. Ta có thể càm giác được đồi núi phập phồng cách lớp vải mỏng manh dán sát vào cơ thể mình, toàn thân liền rùng mình như điện giật...

Ta ôm lấy đầu nàng, không cho nàng tiếp tục làm loạn nghiêm túc hỏi: "Em thật sự biết bản thân đang làm gì chứ?"

Nàng bật cười thản nhiên, đôi mắt đen sâu thẳm xoáy vào mắt ta. Nó bị tìиɧ ɖu͙© làm lu mờ, vẻ quyến rũ mị hoặc không sao kể hết.

Thượng Kiệt tới gần ta hơn, đôi tay trắng nõn đặt lên mặt. "Dương nói... Nếu em còn nói chuyện cùng Dương, cười cùng Dương, dùng ánh mắt này nhìn Dương, Dương sẽ..."

Đầu ta chấn động một cái.

Nâng mặt ta lên, nàng chủ động hôn lấy. Vươn động lưỡi trước của miệng khıêυ khí©h, cái răng nhỏ như có như không cắn lấy môi ta. "...Hôn em. Em muốn."

Toàn bộ khí huyết dồn tới não, ta bắt lấy đầu lưỡi không an phận kia, từng bước từng bước hôn đến trời long đất lở. Nàng tấn công, ta nhiệt tình hồi đáp, đường cong khiêu gợi kia ngày càng sáp chặt ta hơn, ánh mắt câu nhân mị hoặc nhìn ta. "Dương, mau một chút, mau một chút..."

Thượng Kiệt hỏa dục khó nhịn, nhanh chóng thúc giục ta.

Ta đương nhiên chẳng để nàng đợi lâu. Vội vàng xuyên tay qua lớp áo lông, cởi bỏ móc khóa nội y phía sau, thuận lợi tới trước ngực, nắm lấy đôi tiêu bạch thỏ của nàng. Một bên hôn lấy, bên kia chậm rãi xoa nắn. Ngón cái se se đỉnh ngực, làm chúng nó hưng phấn dễ dàng dựng đứng lên.

Hai chân Thương Kiệt xụi lơ, xém chút ngã trên mặt dất.


Ta mang nàng tới giường, sau đó dùng sức thả nàng lên, lại áp cả người lên thân thể nàng.

Vạt áo lông bị ta kéo ra, bra cũng lộn xộn mất trật tự, hai tiểu bạch thỏ trắng nõn thoáng chốc bại lộ trước mắt ta. Ta cúi đầu ngậm lấy, tay kia lại bao phủ dùng sức nắn bóp.

Thượng Kiệt ôm eo ta, theo từng động tác kí©h thí©ɧ của ta mà uốn éo, hai chân quẫy đạp lung tung không cố định, cái miệng nhỏ nhắn thỉnh thoảng kêu ra âm thanh ám muội: "Ah...Ưʍ.."

Ta dường như cũng không còn là chính mình. Hẳn là do tác dụng của tâm lý, bằng không sao ta lại cảm thấy nha đầu này hình như so với ta còn hăng hái hơn đi? Thương Kiệt càng mị hoặc, dục hỏa trong người ta càng tăng cao. Bởi lẽ nàng thế này làm ta chỉ muốn phát cuồng chà đạp nàng, hòa tan nàng thành từng mảnh nhỏ.

Ta mất kiên nhẫn không kịp cởϊ qυầи Kiệt liền bắt tay luồn qua khoảng trống đi vào. Nơi tư mật kia nóng bừng, xinh đẹp và bí hiểm.

Tay ta bắt đầu chạm tới khu rừng vuốt ve, nhiễu động. Tiếng rêи ɾỉ của nàng biến diệu, bấu chặt lấy tay ta. Nơi đó ta liên tục ra sức nhay nhay, Thượng Kiệt cũng hợp tác cầm tay ta tự điều chỉnh, rất nhanh nàng đã lên tới cao triều. Thượng Kiệt hét lên một tiếng cào trầy da ta.

Ta ngậm ngậm môi nàng rồi lại hôn lên. Nàng vươn đầu lưỡi vờn quanh ta, mềm mại mê hoặc. "Dương, không phải như vậy... phía dưới.. Đi vào..."

Cao triều đã qua nhưng khoảng trống vẫn chưa được lấp đầy, ta lại quay về nơi u cốc huyền bí, lối vào đã ẩm ướt nước nhỏ giọt.

"Ướt tới như vậy?" Ta ngẩng đầu không có hảo ý cười cười, ánh mắt tham lam nhìn nàng. "Tiểu yêu tinh, em thật dâʍ đãиɠ..."

Thượng Kiệt khó chịu không nghe rõ ta nói cái gì, mất kiên nhân tự mình mò xuống...

Ta bắt lấy tay không an phận kia trở lại. "Ai cho em làm?!"

Thương Kiệt ánh mắt cầu xin. "Em khó chịu... Thành...."

Ta hôn ngăn nàng tiếp tục nói. "Em là của tôi, ai cũng không cho phép đυ.ng, tự em không được!"

Thượng Kiệt run run trả lời. "Tôi là của cô..."

"Đúng..." Ta mυ"ŧ đến môi Kiệt ửng hồng mới buông ra, "Kiệt, em là của tôi, chỉ có tôi được yêu em, chỉ có tôi thõa mãn được em." Nói xong, ngón tay dính dầy mật nước không chút phân phân tiến vào.

"A ---" Thượng Kiệt sắc nhọn kêu ra tiếng, nước mắt từng giọt rơi xuống. Là vì quá thỏa mãn sinh ra đau đớn.

Ta ôm nàng ra sức làm việc, bên trong nàng dường như muốn nuốt chửng ta, không cho phép ta rời đi.

Vách tường phía trong như có ma lực, mỗi lần chạm tới làm cho ta hưng phấn không thôi. Huyệt động nàng sưng lên rồi chậm rãi co rút. Ta biết ý làm nhanh hơn, Kiệt cơ hồ muốn phát điên ôm chặt ta la lớn --- "Đừng rời đi...."

Toàn bộ đồi núi của nàng che phủ mặt ta, ta ôm nàng ngồi dậy, từ phía dưới mà ra sức hăng hái. Phương thức này dường như tăng kɧoáı ©ảʍ, Thương Kiệt đã vặn vẹo bức rứt đến khó nhịn, ta cảm giác mình như chinh phục được ảo giác....

Cả người Thượng Kiệt tựa vào ta, nằm trong lòng ta như muốn cổ vũ ta tiếp tục thô bạo hành động. Nước mắt từ đâu là trào ra một trận, nóng bỏng rơi xuống thân người, làm ta tăng thêm tầng hưng phấn mà tiếp tục...

Nửa năm rồi, ta cơ hồ nghĩ mình chưa đυ.ng qua nữ nhân, cũng nghĩ hình như mình không còn thích nữ nhân nữa. Nhưng Thương Kiệt vừa tới, nàng liền làm dấy lên du͙© vọиɠ vô hạn, làm ta lần nữa xác nhận, mình thật sự là thích nữ nhân.

Chỉ cần nàng ở đây, cả đời ta đều thích...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK