Sau đó mẹ gọi ta hỏi có chuyện gì xảy ra. Ta nói với mẹ chuyện vừa xảy ra ta còn muốn hỏi ngươi đây. Mẹ, ngươi biết rõ ràng...
Đầu bên kia điện thoại âm thanh có chút khó khăn, tựa hồ muốn nói lý do."Là Anh Ba người đột nhiên nói ra. Nói là Ngô gia gần nhất muốn cho Khắc Quần ra mắt, hắn vừa nghĩ, không bằng liền giới thiệu cho người thân, càng thêm thân trước hết cho hắn nhìn ảnh của ngươi,... Thành thành, coi như nhận thức bằng hữu không được chứ, Ngô thị ở Hồng Kông chuyện làm ăn làm được rất lớn..."
"Kia liên quan gì tới ta?!" Ta không nhịn được tăng cao âm lượng nói với mẹ, "Mẹ, ngài làm sao có thể như vậy?! Chúng ta lại không thiếu tiền, ngài sẽ không muốn đem bán ta đi?!"
"Đứa nhỏ này nói như thế nào!?" Mẹ giọng nói nghẹn ngào đáp lời ta.
Ta không lên tiếng.
"Thành thành..." Một lát sau, mẹ ta dịu dàng nhẹ giọng đáp lại, "Mẹ không có cách nào. Tỷ tỷ của ngươi lại vắng mặt..."
Là ta cũng biết không nên trách nàng. Mẹ vẫn biết ta thích nữ nhân, nhưng vẫn luôn giúp ta giấu diếm không dám nói ra cùng với cha ta.
Nhưng cả đời ta cũng không thể tưởng tượng được cha mẹ ta sẽ chính mình sẽ tìm nam nhân gả ta đi. Chuyện đó không sớm thì muộn. Chuyện lần này làm ta nhận biết được đôi chút sự tình. Ta không biết cha ta và nhị ca của ta sẽ còn tìm bao nhiêu đối tượng nam nhân mà giới thiệu cho ta.
Vì thế hai ngày sau, vào lúc trưa hè nóng bức, ta liền gọi điện hẹn Trương Á Phi gặp mặt. Nàng nghe giọng ta có phần cấp thiết, nên cũng không chọc ta cười, nàng bảo ta đến một nhà hàng đợi nàng, sau khi nàng tan việc sẽ đến gặp ta.
Sau khi kết thúc công việc, trời cũng vừa chập sáng, ta lái xe đi đến chỗ hẹn nàng, tầm 30 phút sau nàng đột nhiên xuất hiện trước mặt ta "Chờ lâu lắm rồi sao?"
Ta đáp "Cũng còn tốt."
Nàng gọi người phục vụ đem ra thực đơn món ăn."Muốn ăn cái gì?"
Tay ta đặt ở trên bàn ăn, mười ngón tay đan chụp lại cùng nhau. Ta yên lặng nhìn nàng."Ngươi bao bữa ăn này sao?"
Nàng nhìn đang thực đơn, nghe ta nói xong liền ngước mắt nhìn ta "Ừm. Cao trung sau khi tan học, trong phòng học bị lão sư bắt gian tại chỗ."
"Rất phiền phức đi..."
Nàng nâng tay lên, tiêu sái mà vuốt vuốt tóc trên trán."Trường học phương diện kia là thật phiền toái."
"Ta sinh ra tới nay liền chưa từng thấy cha ta, mẹ ta cả ngày chạy ở bên ngoài chuyện làm ăn hầu như không quản ta."
Ta ngẩn ra.
"Ngươi kia vẻ mặt gì? Giống như bộ dạng cừu nhỏ. Đừng dùng ánh mắt đồng tình long lanh mà nhìn ta nha..." Nàng nằm nhoài trên đài, "Cẩn thận tỷ tỷ ta thú tính quá độ."
Ta liếc mắt nhìn nàng, dựa lưng về phía sau ghế "Bổn thiếu gia có thể lớn hơn ngươi ha."
Nàng cũng không để ý tới ta, tiếp tục xem thực đơn.
"Khụ." Ta che miệng ho ra một tiếng, "Có chuyện tìm ngươi hỗ trợ."
Nàng dùng ánh mắt ra hiệu ta nói tiếp.
"Ta định come out."
"Ồ."
"Muốn nhờ ngươi làm bạn gái của ta."
"A... Bữa ăn này ta mời. Muốn ăn cái gì cứ tự nhiên. Có muốn hay không lên trước mấy món tráng miệng?"
"Lưu Thành, có thể hay không xin ngươi đừng bài ra tác phong nhà giàu mà nói chuyện với ta?"
Ta cười ha ha.
"Rốt cục ta nở nụ cười." Nàng nhún nhún vai."Một buổi tối nhìn vẻ mặt khổi sở của ngươi, ta không cần ăn cũng no rồi."
Ta lặng lẽ.
"Nói đi. Tại sao bỗng nhiên muốn bao ta? Ngươi lại không có bạn gái. Như thế vội vã comout là có nguyên nhân đi."
"Nhà ta người hai ngày trước phải cho ta ra mắt."
Nàng vẻ mặt bất ngờ nhìn chầm chầm ta.
"Ầy, chính là có chuyện như vậy. Ngươi có giúp hay không?"
"Tại sao tìm ta?" Nàng không chính diện trả lời, lại hỏi một câu.
"Nhất, ngươi đã ra quỹ cho nên ta không cần lo lắng liên lụy ngươi; hai... Ngươi thành thục tao nhã xinh đẹp lại có nghề nghiệp, so với ta quen biết nhau sẽ dễ dàng comout hơn.". Truyện Trọng Sinh
Nàng thổi phù một tiếng bật cười nhìn ta."Hảo, hảo. Liền theo ý ngươi như?"
"Á phi, cám ơn ngươi."
Nàng đồng ý giúp ta, cuối cùng ta cũng coi như tạm thời thở phào nhẹ nhõm. Chính là ta cảm giác một chút đều không vui.
Nói cho cùng đây vẫn là hạ sách của ta. Còn có nhiều việc sẽ xảy ra đối vởi ta, tâm ta vẫn không yên.