"A..." Đường Tiếu đứng ở bên cạnh ta kinh ngạc thốt lên.
Ta cũng chỉ đứng bất động ở tại chỗ, ngơ ngác nhìn.
Đường Tiếu thấy ta đứng yên, nên đưa tay đẩy ta một cái. Làm Ta lảo đảo sắp ngã, trong đầu ong ong loạn lên, tình cảnh hiện tại thật quá khó xử.
"Á phi tỷ."
Cách mấy chục mét, Đường Tiếu kêu một tiếng. Trương Á Phi nghe thấy, xoay đầu lại. Hai người rốt cục buông tay ra.
"Đệt! Hoá ra chúng ta không qua đi luôn, mà còn dự định chào hỏi như thế nào?"
Ta đầu choáng nhẹ, trong lòng ta lại càng ngày càng nóng. Mặc cho Đường Tiếu như vậy kéo cánh tay ta, ta mặt lạnh một bên bước chân theo, một bên gở kính mác xuống.
"Nàng nhìn thấy ta".
Nàng đầu hơi đừng tới cả khuôn mặt trướng đến Hồng Hồng.
"U ~ đến rồi." Trương Á Phi sửa lại bộ váy đang mặc trên người, vừa quay đầu nhìn, vẫn là hướng ta chào lại, trước một giây kia sự tình dường như cũng chưa từng xảy ra.
"Chờ chút! Áo đầm?"
Ta liếc mắt đánh giá nàng, ta không nhịn được cười mỉm."Mỹ nữ, rất ra dáng a! Có thể lập gia đình."
Nàng cũng không chút nào yếu thế."Cũng không phải sao! Sẽ chờ Lưu công tử tới đón ta vào cửa đây!" Nói xong, nàng nhanh chân vượt qua ta, đi đến cạnh kéo lại một cánh tay ta, ngăn cách ta ra khỏi Đường Tiếu.
Nàng cười đến cực kỳ dễ thương. Chỉ có ta biết cái gì gọi là 'Một cái thiên sứ bề ngoài dưới một viên tà ác tâm'. Ta ở trong lòng suy nghĩ thoáng qua.
Thượng Kiệt đứng ở một bên không có lên tiếng, nàng rốt cục cũng nói."Ta đi trước."
Nàng mới vừa quay người lại, ta liền vô thức giữ nàng lại, chính ta cũng không nghĩ tới. Nàng đột nhiên quay đầu lại, mở mắt đề phòng mà nhìn ta.
Đường Tiếu cùng Trương Ái Phi đứng im bên cạnh nhìn hai chúng ta, họ cũng không rõ được hành động hiện ta ta.
Ta có chút xấu hổ, nới lỏng tay ra.
"Người quen?" Á phi hỏi.
Ta hít sâu một hơi, gật gật đầu."Chị dâu ta." Đường Tiếu cùng Trường Thiên Ái quay mặt sang nhìn chị dâu ta. Ta nói"Ngươi nghĩ ta có ý gì với nàng!."
Các nàng hiển nhiên cũng không nghĩ tới. Đường Tiếu kinh ngạc đánh giá Thượng Kiệt, "Thượng lão sư, ngươi còn trẻ như vậy lại nhưng đã kết hôn?!"
Nàng cố gắng hướng về phía Đường Tiếu mỉm cười. Vừa xoay sang nhìn ta, nở ra một nụ cười.
"Wase! Thật hâm mộ ngươi!" Đường Tiếu bất ngờ mà nhìn mặt Thượng Kiệt, Vẻ mặt ngưỡng mộ cùng suy tư."Còn trẻ như vậy liền kết hôn là phúc khí a. Thành ca ca, nhất định rất tuấn tú sao?"
"Ta đi trước." Nàng không đáp, chỉ nói một câu.
"Thượng lão sư tạm biệt." Đường Tiếu cũng không đem chuyện như vậy để ở trong lòng.
Nàng xoay người rời đi, là ta ảo giác, bóng dáng chị dâu ta bước đi khuất ở phía xa xa.
Nhìn bóng lưng, ta trong nháy mắt có chút thất vọng mất mác.
Chính là Thượng Kiệt thấy có người bên ngoài ở đây. Ta cũng không trách nên đành phải tạm thời giấu đi nỗi lòng chính mình.
Nắng chiều chói mắt, ta một lần nữa mang theo kính râm bên người. Ta chợt hỏi "Nàng ở đây làm cái gì?"
"Là chị dâu của ngươi, lại hỏi ta?" Đường Tiếu đáp lại.
Ngẫu nhiên gặp lại Thượng Kiệt chuyện này đã làm ta mệt bở hơi tai, nên ta cũng không còn tâm trạng cùng nàng trò truyện. Ta không nói nữa.
Lúc này Đường Tiếu nói buổi tối còn có lớp liền tạm biệt ta rồi đi trước, đi lên dặn ta cầm vé nhất định phải tới thăm. Ta đáp ứng nàng.
Ta khẩn trương đi theo, tiến vào phòng bên trong, đi lên tới lầu ba, ngay khi nàng đi khuất bên phía cuối dãy phòng bên tay phải. Ta đi vội đến cạnh.
Từ trong ngăn kéo túi ta cầm vé. Ta trả lại nàng một tấm.
"Không dẫn người đến?" Nàng hỏi.
"Ừm. Bằng hữu ta không có hứng thú dùng cái này."
"Bạn gái đây?"
Trong lòng ta lung lay một chút. Lập tức cười yếu ớt, "Không có."
"Nói đùa sao?" Nàng không thể tin tưởng mà nhìn ta.
"Ta ngược lại cũng nghĩ đến."
"Ồ." Nàng suy nghĩ một chút, nàng cầm vé nhét lại tay ta."Kia Thomas đứng lên đi. Vé ta còn không có đã cho nàng. Dù sao các ngươi là người một nhà, nàng bình thường đi làm lại luôn luôn ngồi xe buýt, Buổi biểu diễn tối ngày hôm ấy phỏng chừng sẽ rất muộn, vừa vặn ngươi có thể đưa nàng đi."
"A?!"
"Được rồi được rồi. Liền như thế định đừng nét mực." Nàng không cho ta phản bác dư âm ."Ngươi sẽ không như thế hẹp hòi sao? Đưa chị dâu ngươi cũng không chịu?"
Ta không có gì để nói.
Nàng xoay người sửa sang trên bàn văn kiện."A, bất quá thật không nghĩ tới... Thực sự là bất ngờ."
Đương nhiên. Xưa nay sách là chân lý.
Ta bỗng nhiên nghĩ đến."Nàng đi làm, đều làm những gì?"
"Dạy toán phụ đạo. Rảnh rỗi cũng chỉ đạo âm nhạc, kịch, dạy học sinh phát âm tiếng Pháp."
Ta không lên tiếng.
Nàng ngừng tay, quay đầu xem ta."Cảm thấy khuất mới đi."
Ta ngầm thừa nhận.
Trương Á Phi cười."Nàng nói thích âm nhạc nhưng từ nhỏ đến lớn vẫn luôn không có cơ hội tiếp xúc. Bởi vì muốn cảm thụ bầu không khí,đến đại học nhận lời mời. Ngươi tin sao? Ta vừa mới bắt đầu có thể không thế nào tin a. Bất quá hiện tại đã biết nàng là chị dâu ngươi... Không lo lắng cho chị dâu, làm một chút chuyện lãng mãng cũng rất bình thường."
"Ôi! Ta như nào lại là người hay nói chuyện phiếm?" Trương Á Phi le lưỡi.
Ta bị nàng nói rõ tâm tình, ta chợt nhớ tình huống vừa nãy, vì thế ta trầm mặt xuống hỏi nàng: "Vừa nãy, chuyện gì mừng rỡ như vậy làm ta hoảng a, muốn ôm lại thành như vậy?!"
Nàng vung vung tay."Yên tâm, chị dâu ngươi không phải gu của ta. Ta vừa không có ý đồ cưa cẩm phụ nữ đàng hoàng, nàng cũng không có ý với ta. Ta chính là nói cho viết một quyển sách đưa cho giáo sư xem, giáo sư cảm thấy rất được, nói lần sau có thể để cho học sinh thử diễn"
Ta sửng sốt."Nàng viết kịch bản?!"
Trương Á Phi không phản đối gật gật đầu."Đúng đấy. Kiệt hành văn không sai."
Ta không nói nữa, bởi vì ta nói không ra lời. Rốt cục ta phát hiện mình kỳ thực cũng không hiểu hết về chị dâu ta. Tuy ta nói thích nàng nói yêu nàng, nhưng ngoại trừ ta muốn cùng nàng làm tình, căn bản ta cũng không nghĩ tới đi tìm hiểu nàng, ta cùng cầm thú dường như giống nhau.
Nàng thích gì, nàng yêu cái gì, nàng am hiểu cái gì, nàng muốn làm cái gì, ta toàn bộ không biết. Nhị ca và ta thật không giống nhau...
Đứng ở tòa nhà đại học xa lạ, ta trong nháy mắt thấy trái tim quặn đau.