Mục lục
Xuyên Không: Trở Thành Người Mạnh Nhất
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhắm mắt lại mà còn muốn giải thứ này trong vòng nửa chén trà sao?

Điên rồi! Vân Hạc nhất định bị điên rồi!

Đồ khốn khiếp này, mới may mắn thắng được một lần đã đắc ý rồi!

Văn Đế tức run cả người, nhìn Vân Hạc bằng ánh mắt tóe lửa.

Vân Hạc không lấy chuyện quốc gia đại sự ra để cược, mà lấy đầu hắn ra để cược!

Còn muốn nhắm mắt để giải khối rubik?

Sao hắn không nói hắn có thể giải khối rubik bằng roi luôn đi?

Tên khốn này, hắn muốn chết sao?

Văn Đế tức điên, nếu không phải vì sợ mất mặt trước sứ đoàn Bắc Hoàn thì ông ấy đã đá hắn một cú rồi.

Thẩm Hinh cũng tức không chịu nổi.

Ban đầu Vân Hạc cược để giúp Đại Càn lấy lại mảnh đất đã mất, đây là một công lao to lớn.

Kết quả, tên khốn không biết trời cao đất dày này lại muốn cược tiếp với Quốc sư Bắc Hoàn?

Hơn nữa, hắn còn lấy đầu mình ra để cược! Không phải hắn đang tìm cái chết sao?

Nhắm mắt để giải thứ này, chỉ cần nghĩ thôi cũng không thểt

Được rồi, được rồi! Tên khốn này muốn chết thì cứ để hắn chết đi!

Hắn chết rồi, mình không cần phải gả cho hắn nữa!

Lúc này, người vui nhất không ai khác chính là đám Vân Lệ.

Vốn dĩ, bọn họ còn lo lắng khi Vân Hạc lập được công lao †o lớn như vậy, sau này sẽ được Văn Đế sủng ái!

Kết quả, Vân Hạc lại muốn tự tìm cái chết.

Ha hai

Lần này có kịch hay để xem rồi!

"Được!"

Ngẩn ngơ một lúc, Ban Bố vô cùng vui vẻ đáp lại: "Lục hoàng tử muốn cược, đương nhiên bổn quốc sư phải tuân theo rồi!"

Nói xong, Ban Bố không nhịn được cười lớn.

Dùng bội đao của họ cược với đầu của Hoàng tử Đại Càn, không lỗ!

Vân Hạc đã phá hỏng chuyện tốt của hắn ta, hắn chỉ đang muốn trừ khử Vân Hạc mà thôi!

Nghe thấy tiếng cười của Ban Bố, đám sứ thần Bắc Hoàn cũng lần lượt cười theo.

"Được! Nói lời phải giữ lấy lời!"

Vân Hạc đưa khối rubik cho Ban Bố: "Quốc sư tự xáo đi, kẻo sau này lại nói bổn điện hạ gian lận."

"Không thành vấn đề!"

Ban Bố nói: "Lục hoàng tử quả nhiên là một quân tử!" Quân tử?

Còn không bằng một tên ngốc!

Thẩm Hinh thầm hừ lạnh trong lòng.

Vừa nói, Ban Bố vừa xáo khối rubik rồi đưa nó cho Vân Hạc.

"Lão Lục!"

Văn Đế bỗng nhiên lên tiếng, ngăn cản Vân Hạc đang định giải rubik, vẻ mặt lạnh lùng nói: "Nếu bây giờ ngươi đổi ý, trãm sẽ nể tình công lao trước đây, không thưởng không phạt!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK