Hai cây kiếm mỗi cây đặt cách nhau khoảng nửa lòng bàn tay; Hai người vai kề vai cũng chỉ cách nhau có một xích; Một kẻ nho nhã trầm tĩnh như đầm sâu, một kẻ long lanh tươi sáng tựa cánh hoa đào khoe sắc sau cơn sương tuyết. Dù ai có thấy cũng chỉ có thể cho rằng họ là tri kỷ gặp nhau chứ chẳng có gì đáng nói. Nhưng lạ thay... Ngay lúc ấy, cả quán trà đơn sơ đều chợt tĩnh lặng như tờ, thậm chí còn im ắng hơn so với trước khi Tạ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.