"Sư tỷ..." Đôi con ngươi trong mắt Kiến Sầu đỏ quạch màu máu, ai nhìn cũng phải khiếp. Tay Liễu Không đang để lên vai nàng, nhưng lúc nàng quay đầu lại, nhìn thấy một đôi mắt vô cảm đang nhìn mình, ánh nhìn không chút thần sắc, cậu lại càng giật mình, sợ hãi hơn. Sợ rồi thì thoắt sau lo lắng càng tợn. Vừa rồi Liễu Không suýt nữa rớt xuống hố, may nhờ có Kiến Sầu cứu nguy. Giờ người tự nhiên biệt tăm biệt tích, cậu lục tìm mãi khắp nơi mà chẳng thấy, lại nghĩ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.