Mà thật, Kiến Sầu tưởng mình muốn xỉu tới nơi. Nhưng xỉu thì giải quyết được gì ? Việc đến nỗi này không lẽ lại tóm cổ Phó Triêu Sinh lôi về, làm như chưa từng có chuyện gì xảy ra ? Thực tế là thực tế, vẫn phải nhìn thẳng vào. Bây giờ đầu óc nàng chẳng còn nghĩ đến chuyện gì khác ngoài cái mớ bòng bong "đạo" với "thuật" đã nói với hắn lúc sáng sớm. Nếu biết đây chính là "thuật" của hắn thì... Chẳng thà không nói một câu còn hơn ! Phó Triêu Sinh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.