Sao sao lấp lánh ngân hà, bóng nguyệt quạnh quẽ một nền trời xanh. Ánh trăng trong trẻo dìu dịu từ cửa điện tràn vào mơn man quanh thân, quyến luyến chân nàng. Gió đêm lành lạnh hây hẩy, tà áo lất phất đùa theo. Đất trời đâu đâu cũng thoang thoảng một chút khí vị hồng trần thanh lãnh, khiến hồn người trong một thoáng cứ ngỡ như về lại cô đảo nhân gian khi ấy. Đời người có vui có buồn, con tim có khi khóc khi cười. Kiến Sầu quả thực thoáng có chút bàng hoàng, nhưng đó không phải
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.