Câu nói nghe toát ra man mác không biết bao nhiêu là cảm xúc vui buồn lẫn lộn. Nào hay Khúc Chính Phong nghe xong thần sắc dửng dưng chẳng chút thay đổi. Hắn thu kiếm đi vào kho, thờ ơ đáp lại : "Ta cũng không ngờ hơn tám mươi năm trước, Kiến Sầu đạo hữu vào kho đến những hai lần mà cũng vẫn vậy, cũng chẳng mang nó đi nổi. Thế này thì xưng danh phế vật đệ nhất giới đi là vừa." "..." Nàng kính gọi hắn "kiếm hoàng bệ hạ", mà hắn thì bông lơn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.