Trong sát na đó, cả một chiến trường rộng lớn đột nhiên bỗng tĩnh lặng như tờ. Lặng vì tấm kính tròn trong thiên không, vì cảnh núi non hiển hiện trên ấy, vì mưa gió dập vùi thấm đẫm miền đất kia... Người tựa đèn, chết là hết. Hồn khôi ngàn người ai ai cũng kiêng kỵ đã vắng tuyệt thế gian. Chung Lan Lăng mà Kiến Sầu đã gặp ngày xưa cũng chẳng còn thấy đâu bóng dáng huống hồ là Khương Hạ sư đệ nhập môn đã gần bốn trăm năm nay. Hồn vụn quang hoa tựa một dải sao
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.