"Tại huynh hết ! Năm đó nếu chẳng phải tại huynh nhìn ra cái con ma đầu kia là người bằng xương bằng thịt thì chúng ta đã chẳng vác nó về nhà; chẳng vác về thì sẽ chẳng có chuyện bị nó đe dọa; chẳng bị đe dọa thì cũng sẽ chẳng phải đi cầu cạnh Trương Thang ! Dĩ nhiên sau đó cũng sẽ khỏi bị gã "ngày nhớ đêm mong" ! Chúng ta cũng sẽ chẳng đến nỗi phải trốn chui trốn nhủi biết bao năm ở cái chỗ chim chẳng buồn ỉa thế này, nếu không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.